[Nữ chính là cá mặn có rất nhiều tiền] x [nam chính tướng quân bên ngoài tôn quý bên trong không có tiền.] [Cùng nhau xuyên qua, có thể xuyên bất cứ lúc nào.] Nhiễm Tòng Quân là trưởng nữ Nhiễm gia ở …
[Nữ chính là cá mặn có rất nhiều tiền] x [nam chính tướng quân bên ngoài tôn quý bên trong không có tiền.]
[Cùng nhau xuyên qua, có thể xuyên bất cứ lúc nào.]
Nhiễm Tòng Quân là trưởng nữ Nhiễm gia ở thành Lăng Châu, mẫu thân mất sớm, sau khi phụ thân cưới vợ mới liền sống ở kinh đô. Tổ phụ qua đời, giao hết sản nghiệp ở Lăng Châu cho nàng.
Nói một cách đơn giản, nàng trở thành một đại phú bà cô đơn cực kỳ có tiền.
Nhiễm Tòng Quân trải qua cuộc sống buông thả, hạnh phúc
Ăn cơm, ngủ, mua mua mua, cách một ngày đi tới nhà cữu cữu học tập.
Thoải mái vui sướиɠ.
Cho đến khi nàng và tiểu tướng quân Hàn gia cùng nhau xuyên qua.
Mười sáu món ăn tinh xảo trên bàn biến thành củ cải trắng.
Đệm gấm Tứ Xuyên thành tấm ván gỗ, xoay người còn kêu kẽo kẹt.
Đáng giận nhất chính là nàng là một tiểu thư mềm mại tay không vác nổi quyển sách, bây giờ lại phải ở quân doanh cầm đao luyện kiếm.
Nhìn Hàn Mộ ở trong thân thể nàng cơm no rượu say, Nhiễm Từ Quân khó thở.
Ngươi không có tiền đổi giường, thức ăn tốt một chút, vậy tỷ tỷ tự mình kiếm tiền, tự mình mua.
Tiếp tục lấy ra nghề cũ kiếp trước, xuất bản sách, mở tạp chí thời trang, cho ra đồ trang sức mới, khôi phục lại cửa hàng.
Nhìn bạc trắng không ngừng chảy vào túi, Nhiễm Tòng Quân hào phóng nói: “Kiếm được tiền chúng ta chia đôi, cho ngươi năm phần, sửa lại phủ của ngươi trước đi, để bổn tiểu thư ở thoải mái một chút.”
Hàn Mộ lục tung nhà kho: “Khối gỗ nam tơ vàng trước đây được ban thưởng đâu? Ta nhớ rõ không đem đi cầm để trợ cấp vào quân mà.”
Thuộc hạ: “Đó không phải là gỗ Thái tử thưởng cho ngài sau này làm quan tài sao?”
Hàn Mộ khó thở: “Làm quan tài cái gì, nếu còn không làm giường, vợ ta cũng chạy mất!”