Chương 5

“Không có việc gì.” Giọng nói của nữ tử mang theo một chút ngọt ngào mềm mại.

Hàn Mộ cầm một bông hoa cúc màu đỏ lên, bàn tay cầm bông hoa mảnh khảnh, yếu đuối không xương, thoạt nhìn giống như một tiểu cô nương được nuông chiều lớn lên trong nội trạch.

Trong lòng hắn thầm tính toán, biểu muội Sở Vân Chi đang học ở nữ học đường Lý gia.

Nữ học Lý gia tổng cộng có bốn người, lúc hắn đăng ký nhập học cho muội muội đã hỏi thăm rõ ràng.

Trong đó có hai vị là nữ nhi Lý gia, còn một người là ngoại tôn nữ của lão phu nhân, mẫu thân mất sớm, phụ thân định cư trong kinh thành, trưởng nữ Nhiễm gia.

Vậy thân thể này của hắn chính là trưởng nữ Nhiễm gia.

Hàn Mộ bắt chước dáng vẻ của người xung quanh cắm hoa vào bình, nhét cả mười mấy cành hoa bình hoa miệng nhỏ, ép tất cả thành một cục.

Hắn nhìn những bông hoa rực rỡ màu sắc trước mặt, hài lòng gật đầu.

Miêu nương tử đi tới bên cạnh tác phẩm Hàn Mộ vừa hoàn thành, nhíu mày, đồng thời phê vào sách học cắm hoa của hắn.

“Quá đầy, quá chật, cùng nằm trên một mặt phẳng lại không có cảm giác linh động, kém cỏi.”

Đợi đến khi nữ học kết thúc, Hàn Mộ cũng không nghĩ ra mình cắm hoa kém cỏi chỗ nào, hái hoa xuống mà không bỏ vào bình, thật lãng phí.

“Quân tỷ tỷ, chơi mạt chược đi!” Sở Vân Chi đuổi theo, thân mật nắm lấy cánh tay Hàn Mộ, Hàn Mộ nhanh chóng rút ra, quá thân mật.

Sở Vân Chi còn đang thắc mắc tại sao hôm nay Quân tỷ tỷ lại phản ứng lớn như vậy, bình thường các nàng cũng thường xuyên nắm tay nhau vậy, thân thiết vô cùng, hôm nay tại sao lại như vậy.

“Hôm nay ta có hơi mệt, muốn về trước.” Hàn Mộ chỉ có thể giải thích như vậy, nhưng hiện tại đến cả thân thể mình đang ở nơi nào hắn cũng không biết.

Sở Vân Chi nghe xong vội vàng kêu Xuân Vũ Thu Họa tới đây, còn dặn dò tỉ mỉ phải chăm sóc Quân tỷ tỷ, mới lưu luyến không rời đi theo tỷ muội Lý gia.

“Hôm nay thân thể cô nương không khỏe, chắc là do tối qua ham mát, trời mưa to như vậy nhưng vẫn mở cửa sổ.” Thu Họa khoác áo choàng lên người Hàn Mộ.

Hàn Mộ nhìn tỳ nữ cách hắn gần như vậy, không cách nào thích ứng nổi, toàn thân cứng đờ như tảng đá, Thu Hoa buộc chặt áo choàng cho nàng, lùi lại nửa bước.

Mưa bên ngoài đã tạnh nhưng thời tiết vẫn còn xám xịt, Xuân Vũ cầm đèn lưu ly bát giác dẫn đường đi trước.

Hàn Mộ nhìn Lý gia chạm trổ tinh xảo, đỉnh đài lầu các, mái cong ngói đen, đan xen chi chít, xoay chuyển liên tục.

Chỉ có thể cảm thán, đúng là có tiền.

Đi không bao lâu lại xuyên ca một cánh cửa nhỏ, những viên đá cuội đồng đều phủ kín lối đi quanh co, hai bên là tùng la hán, mái nhà lợp bằng ngói lưu ly. Lúc đi qua hành lang còn nhìn thấy cây san hô đỏ cao gần nửa người, hai con thiềm thừ bằng vàng ròng đặt hai bên. So với Lý phủ còn phú quý hơn nhiều.

“Cô nương, học lâu nhất định đã mệt rồi, đi nghỉ ngơi một chút.” Thu Họa lại dẫn Hàn Mộ tới gian ngoài.

Giường đất bên cạnh cửa sổ đặt một tấm thảm đỏ dệt tơ vàng, phía trước đặt gối mềm họa tiết đám mây, hai bên là một cặp lò lương hoa mai, bên trên lượn lờ khói hương.

Là mùi hương Hàn Mộ chưa từng ngửi thấy, có lẽ là do nữ nhi Nhiễm gia tự mình điều chế.

Hàn Mộ âm thầm đánh giá đồ đạc trong phòng, nếu đổi thành bạc, thành ngựa Tây Vực, nếu có thể bán được mấy thứ ở đây, chuyện mua ngựa hắn đau đầu mấy ngày đã có cách giải quyết.

Hắn sờ thử tấm thảm mềm mại bên dưới, lại nghĩ lại giường gỗ trong phòng ngủ của mình ở phủ tướng quân.

Không nhịn được rơi nước mắt, đều là thế gia đại tộc, đều buôn bán làm ăn ở Giang Nam, tại sao lại chênh lệch nhiều như vậy!

“Cô nương, Tồn Phong đến nói muốn cho ngài xem sổ sách tháng trước.” Thu Họa vén rèm châu, nhìn Hạn Mộ đang nhắm mắt nằm trên trên giường.

Hàn Mộ đang suy nghĩ tiếp theo nên làm cái gì, là phái người đi liên lạc Thạch Duệ và Triệu Lỗi, nói cho bọn họ biết thật ra mình bị thay đổi linh hồn, hay là tiếp tục án binh bất động xem sổ sách.

“Để hắn vào đi.” Chỉ có thể đi một bước xem một bước.

Tồn Phong cúi đầu khom người đứng sau bình phong, đưa sổ sách cho Thu Họa, Thu Họa lại chuyển cho Hàn Mộ.

Hàn Mộ nhìn sổ sách rắc rối, không khỏi tặc lưỡi, cầm sổ lên lập xem mới phát hiện những quyển sổ này khác với cách ghi sổ trên thị trường.

Một tài khoản có hai hướng một vào một ra, tuy khiến người ghi sổ phiền phức một chút nhưng danh mục càng thêm rõ ràng, giảm bớt khả năng gian lận.

Loại sổ sách này hắn chưa từng nhìn thấy, có lẽ là cách ghi sổ đặc biệt của Nhiễm gia, hắn muốn nhìn kỹ xem, nghiêm túc học hỏi, sau này tranh thủ dùng cách ghi sổ như vậy cho nhà mình.

Tồn Phong đứng sau bình phong chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng mơ hồ khe chuyển động, mờ ảo nhìn không rõ, nhưng có thể nghe được tiếng lật từng trang sách.

Hắn nhìn quanh bốn phía, thấp giọng nói: “Cô nương, tiệm sách bên cạnh Xuân Ngọc Lâu chúng ta sắp đóng cửa, chúng ta có nên thảo luận xem gỡ xuống, nhập vào Xuân Ngọc Lâu hay không?”

Xuân Ngọc Lâu, chính là tửu lầu nổi tiếng nhất Lăng Châu, cũng là tửu lầu đắt giá nhất, không biết bắt đầu từ khi nào mỗi lần muốn mở tiệc chiêu đãi lớn nhất đều sẽ nghĩ tới Xuân Ngọc Lâu.

Hàn Mộ không nghĩ tới Xuân Ngọc Lâu lại là do nữ nhi Nhiễm gia xử lý.