Thẩm Gia là mỹ nhân vô dụng nổi tiếng ở kinh thành, vẻ ngoài kiều diễm, trong bụng toàn cỏ dại, thường bị xấu mặt trong các loại yến tịch, bởi vậy bị chê cười khắp nơi. Hoài Ngọc là là con trai độc nh …
Thẩm Gia là mỹ nhân vô dụng nổi tiếng ở kinh thành, vẻ ngoài kiều diễm, trong bụng toàn cỏ dại, thường bị xấu mặt trong các loại yến tịch, bởi vậy bị chê cười khắp nơi.
Hoài Ngọc là là con trai độc nhất của Phù Phong vương, từ nhỏ đã quậy phá náo loạn, quậy đến gà bay chó chạy, tai họa xóm giềng, được xưng tụng là “Tiểu sát tinh”.
Một ngày nọ, hai người vốn chẳng liên quan gì lại vì một mục tiêu không thể cho ai biết mà cấu kết với nhau.
Hoài Ngọc: "Ta coi trọng tỷ tỷ ngươi nhưng cha ngươi hứa gả nàng cho Trạng Nguyên, ngươi giúp ta, ngày sau sẽ đền đáp ngươi xứng đáng."
Thẩm Gia: "Trùng hợp vậy! Ta thích Trạng Nguyên! Đang lo không biết làm thế nào để chia rẽ hai người bọn họ!"
Bốn mắt nhìn nhau, đôi bên vừa lòng gật đầu.
Xác nhận qua ánh mắt, là người có thể liên thủ.
*
Vì nhiệm vụ thành công, Thẩm Gia quyết định hạ dược Trạng Nguyên, muốn gạo nấu thành cơm.
Sau khi bỏ thuốc vào ly xong, Hoài Ngọc trùng hợp đi tới bàn bạc mưu sâu kế hiểm với nàng.
Thẩm Gia hứng thú bừng bừng trần thuật kế hoạch của mình với hắn, Hoài Ngọc ngồi bên cạnh bổ sung, hai người càng nói càng hăng say, phảng phất như đã thấy ánh rạng đông thắng lợi.
Nói nhiều quá, Hoài Ngọc miệng khô lưỡi khô, thuận tay cầm lấy chén trà trên bàn uống.
Một nén nhang sau, hắn cảm giác bụng nhỏ có ngọn lửa dâng lên.
*
Sau khi Hoài Ngọc cùng Thẩm Gia đính thân, bá tánh khắp kinh thành mừng vui khắp nơi, bao cỏ và phế vật, tuyệt phối!
Mọi người sôi nổi ủng hộ mối hôn sự này, chỉ đính thân thôi thì chưa đủ.
Hoài Ngọc: "Đùa cái gì thế! Ta mà lấy nữ nhân đanh đá kia á?"
Thẩm Gia: "Ta thích người tài hoa, tiểu sát tinh hắn tính là thứ gì chứ!"
Nhưng mà Thánh Thượng tự mình chỉ hôn, mối hôn sự này không thành cũng phải thành.
Sau khi thành hôn ngày thứ nhất, Hoài Ngọc hùng hổ vọt vào hoàng cung, tuyên cáo với Thái Hậu: “Ta nhất định phải bỏ nữ nhân đanh đá kia!”
Lời này hắn vừa nói liền nói vài thập niên, không chỉ không bỏ được, ngược lại cưng chiều Thẩm Gia nâng thành Hoàng Hậu.
*
Rất nhiều năm sau, Thẩm hoàng hậu nhớ tới lần đầu tiên nàng gặp tiểu sát tinh.
Khi đó nàng vẫn là thiên kim thủ phụ, chơi đánh đu trong hoa viên, khi đang bay lên cao thì thấy một thiếu niên áo gấm đai ngọc lén lút trên tường viện nhà nàng.
“Người nào đó!” Nàng hô to một tiếng, bay khỏi bàn đu dây.
Mũi chân Hoài Ngọc nhẹ điểm, phi thân đón được nàng.
“Ta biết, lúc ấy là chàng tới xem tỷ tỷ của ta.”
Mỗi khi Hoàng Hậu nhớ tới việc này, trong lòng cũng có chút vướng bận.
Thánh Thượng ôm nàng vào trong lòng ngực, có chút đau đầu dỗ dành: “Ngốc à, nàng đó, người đầu tiên ta nhìn thấy chính là nàng.”
Là tiểu cô nương đứng trên bàn đu dây, tà váy bay bay, mi mắt lạnh lẽo hô to về phía hắn “Người nào đó”.
Mỹ nhân ngu ngốc vs bá vương kinh thành.
Một câu tóm tắt: Đôi tình lữ ngốc nghếch lật xe mỗi ngày.
1. Bối cảnh hư cấu, xin đừng tra cứu.
2. Chủ yếu viết những chuyện gà bay chó sủa sau khi thành thân.
Truyện hay