Ngày Tô Lan được đón về Tô gia, toàn kinh thành đều biết. Mọi người đều muốn xem Tô ngũ tiểu thư bị lãng quên mười năm có dáng vẻ ra sao. Khoảnh khắc có thể nhìn thấy Tô Lan, mọi người đều khó hiểu. K …
Ngày Tô Lan được đón về Tô gia, toàn kinh thành đều biết.
Mọi người đều muốn xem Tô ngũ tiểu thư bị lãng quên mười năm có dáng vẻ ra sao.
Khoảnh khắc có thể nhìn thấy Tô Lan, mọi người đều khó hiểu.
Không phải nói nàng lớn lên ở nơi thôn sơn cùng cốc sao?
Còn mỹ nhân mỏng manh yếu đuổi, một cơn gió cũng có thể thổi bay này là ai?
Săn bắn mùa đông:
Tiểu thư các nhà cùng nhau lên ngựa, đi săn.
Chỉ có Tô Lan đỡ yên ngựa khóc không ra nước mắt: “Ngựa này cao quá, ta không lên được.”
Cuối cùng được người khác đỡ lên ngựa, Tô Lan lại cầm cung tiễn đỏ mặt: “Cung này nặng quá, ta nâng không được.”
Mà ở bãi săn bên kia, củ cải nhỏ nào đó đứng trước mặt nam nhân: “Tấn Vương, ngài có thích nữ tử nào không?”
Hắn nhướng mày: “Không có, làm sao vậy?”
Củ cải nhỏ vẻ mặt kích động: “Nếu đã như vậy, ngài cảm thấy cô cô nhà ta thế nào? Cô cô ta vô cùng lợi hại đó.”
Tấn Vương cười: “Sao? Cô cô ngươi rất lợi hại?”
Củ cải nhỏ: “Đúng vậy, cô cô ta cưỡi ngựa siêu phàm, còn có thể thuần phục được được ngựa dữ.”
Tấn Vương nhìn Tô Lan yếu đuối trước mặt.
Củ cải nhỏ tiếp tục: “Cô cô ta bắn cung rất giỏi, một mũi tên có thể bắn được chim trên trời.”
Tấn Vương lại nhìn Tô Lan tay trói không chặt, cười: “Sao, có thật không? Còn gì nữa?”
Củ cải nhỏ gãi đầu, nghĩ tới hai ngày trước Tô Lan nói với hắn, hai mắt sáng lên: “Cô cô ta còn nói nàng lợi hại hơn ngài một chút, có thể dùng một tay đánh ngài, đè xuống mặt đất.”
Tấn Vương không nhịn được bật cười: “Thật sao? Ta cũng cảm thấy cô cô ngươi rất lợi hại.”
Đây là chuyện của một con sói giả vờ làm thỏ trắng “gây sóng gió”, lại bị một con sói khác bắt được.
Hay