Tên gốc : 表妹不善 Hán Việt: Biểu muội bất thiện Tình trạng: hoàn chính văn Văn án: 【 truy thê hỏa táng tràng / nghiền xương thành tro 】 Trấn Nguyên năm thứ hai, phế hậu Khương Trầm Ngư bị thiêu chết tron …
Tên gốc : 表妹不善
Hán Việt: Biểu muội bất thiện
Tình trạng: hoàn chính văn
Văn án: 【 truy thê hỏa táng tràng / nghiền xương thành tro 】
Trấn Nguyên năm thứ hai, phế hậu Khương Trầm Ngư bị thiêu chết trong lãnh cung, lúc còn sống đói khổ lạnh lẽo, chịu hết mọi sự tra tấn.
Khi còn trẻ, thân phận của nàng tôn quý, phụ thân là hầu tước kế nhiệm, mẫu thân lại là trưởng công chúa, sinh ra người khuynh quốc khuynh thành, xứng danh là thái tử phi được chọn.
Chỉ tiếc rằng nàng yêu sai người, chọn trúng Vĩnh Gia quận vương Phó Ngôn Chi, người không rõ mẹ ruột, cũng chẳng được xem trọng.
Ai cũng không thể ngờ được, Vĩnh Gia quận vương nhìn bề ngoài yếu đuối hiền lành kia lại có tâm cơ âm trầm, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, dưới sự giúp sức của Khương gia, bước từng bước lên ngôi vị đế vương .
Người trong thiên hạ sôi nổi tán thưởng Trầm Ngư đúng thật là có mắt nhìn.
Nhưng chỉ có Trầm Ngư biết, mười năm nàng dốc hết sức lực, ra sức tương trợ, chỉ có thể đổi lấy sự kính trọng của hắn, lại không đổi được tình yêu của hắn.
Lúc nàng yêu hắn, chỉ nghĩ rằng hắn trời sinh tính tình lạnh lẽo, chịu đựng hết thảy uất ức .
***
Vậy mà, khi hắn đã ngồi vững giang sơn, lại muốn phế đi ngôi vị hoàng hậu của nàng, nghênh đón bạch nguyệt quang của hắn vào cung làm hoàng hậu.
Trầm Ngư lúc này mới biết, thì ra không phải hắn không biết yêu, chỉ là hắn không yêu nàng.
Nàng nhìn ánh mắt lạnh lẽo của hắn, cuối cùng cười khổ.
Hoá ra nàng đường đường là đích nữ Khương gia mười năm làm bạn cùng trợ giúp, lại bị người khác lợi dụng.
Đêm hôm đó, Tiêu Phòng Điện lửa cháy lớn, cắn nuốt tất cả sự không cam lòng cùng oán hận.
***
Sau một giấc ngủ say, Trầm Ngư trở về mười năm trước.
Trên đại điện, bệ hạ cười hỏi nàng: “Trầm Ngư đã nghĩ kỹ chưa?”
Tầm mắt Trầm Ngư khinh thường lướt qua mặt Phó Ngôn Chi, không hề dừng lại.
Nàng vươn tay ra, chỉ vào người đàn ông âm lệ như sói vừa bị chịu phạt bên cạnh Phó Ngôn Chi, nói: “Ta muốn gả cho hắn.”
------
【 tiểu kịch trường 】
Lễ hội hoa đăng Thượng Nguyên, là ngày Trầm Ngư trước mặt mọi người công bố sẽ thành hôn cùng hắn.
Phó Ngôn Chi cũng không quan tâm, dù sao cũng lại đến lần nữa. Nàng vẫn sẽ không chút do dự gả cho hắn, mà mười năm sau, hắn vẫn có thể bước lên kia ngôi cửu ngũ, chẳng qua lúc này đây, hắn sẽ không mất đi nàng nữa.
Mãi cho đến khi Trầm Ngư nói ra tên người bên cạnh hắn, hắn mới chợt nhận ra, nàng sớm đã không còn là tiểu cô nương mà trái tim và đôi mắt luôn hướng về hắn.
Hắn run rẩy gọi một tiếng: “Trầm Ngư?”
Nam nhân bên cạnh khẽ cau mày, bất động thanh sắc mà che khuất tầm mắt hắn, trong mắt toát ra sự chiếm hữu nồng đậm đến kinh người: “Hoàng đệ cần phải nhìn rõ một chút, đây là hoàng tẩu của ngươi.”
# không ai biết, hắn đã đợi nàng bao lâu, lúc này đây, hắn tuyệt không buông tay#
Đọc chỉ nam:
1. Truy thê hỏa táng tràng, ngược nam chính.
2. Song trọng sinh.
3. Nam phụ thượng vị, cường thủ hào đoạt.
Tag: Kiếp trước kiếp này duyên trời tác hợp trọng sinh báo thù ngược tra
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trầm Ngư, Phó Hằng Chi ┃ vai phụ: Phó Ngôn Chi ┃
Một câu tóm tắt: Hoàng tẩu luôn có thể ngược ta
Lập ý: Tình yêu là thứ ấm áp nhất trên đời, hy vọng mọi người đều trân trọng người trước mắt.