Mộ gia mang về nhà một cô bé đến từ thị trấn nhỏ vùng Giang Nam, tên là Thư Minh Yên. Lớn lên Thư Minh Yên mang theo vẻ dịu dàng động lòng người, xinh đẹp tuyệt vời, am hiểu thư pháp, rất có tài hoa. …
Mộ gia mang về nhà một cô bé đến từ thị trấn nhỏ vùng Giang Nam, tên là Thư Minh Yên.
Lớn lên Thư Minh Yên mang theo vẻ dịu dàng động lòng người, xinh đẹp tuyệt vời, am hiểu thư pháp, rất có tài hoa.
Ông Mộ rất vừa lòng, muốn cô vĩnh viễn ở lại Mộ gia, vì thế đã định hôn ước cho cô và cháu trai Mộ Trì Diễn.
Khuê mật vì Thư Minh Yên mà than tiếc: "Bên cạnh Mộ Trì Diễn có biết bao phụ nữ, rõ ràng là chưa chơi đủ, cậu thật sự muốn gả cho một tên lãng tử như anh ta?"
Thư Minh Yên không muốn gả, nhưng mọi thứ của cô đều do ông Mộ chu cấp, đương nhiên giờ muốn phản kháng cũng không có khả năng.
Sau đó, người đàn ông mà mọi người trong Mộ gia đều sợ trở về sau chuyến công tác.
Anh là Mộ Du Trầm, lớn hơn cô 7 tuổi. Là con trai út của ông Mộ, chú nhỏ của Mộ Trì Diễn, cũng là người cầm quyền chân chính của Mộ thị.
Trong đại sảnh, Mộ Du Trầm ngồi ở ghế chính, bộ dáng uy nghiêm, lạnh lùng, những người xung quanh thở mạnh cũng không dám.
Năm đó chính người đàn ông này đã một đường ôm cô từ trấn nhỏ về Mộ gia. Thư Minh Yên biết anh chính là hy vọng duy nhất để cô thoát khỏi cuộc hôn nhân với Mộ Trì Diễn.
Sau bữa cơm chiều, Thư Minh Yên không nóng không lạnh đi theo sau mông Mộ Du Trầm.
Đến cửa phòng ngủ Mộ Du Trầm dừng chân, xoay người nhìn cô.
"Mộ tổng, tôi không muốn gả cho Mộ Trì Diễn. Tôi..." Thư Minh Yên nắm chặt góc áo, giương đôi mắt ngập nước, quyết định được ăn cả ngã về không: "Tôi gả cho chú được không?"
"Hả?" Mi tâm Mộ Du Trầm khẽ nhúc nhích, đáy mắt xẹt qua một tia u ám: "Nghe không rõ, nói lại lần nữa."
Ngày hôm sau, có người nhìn thấy Thư Minh Yên chân trần đi ra khỏi phòng Mộ Du Trầm, trên người là chiếc áo sơ mi anh mặc ngày hôm qua.
Một buổi tối nào đó, Thư Minh Yên dựa vào lòng Mộ Du Trầm: "Nếu ngày ấy em không chủ động tìm anh, có phải anh sẽ mặc kệ em gả cho Mộ Trì Diễn không?"
Người đàn ông lười biếng dựa vào đầu giường, thưởng thức lọn tóc của cô ở trong tay, giọng điệu ôn hòa: "Em nói xem, hôm đấy vì sao anh lại đột ngột quay về?"
Anh trở về là muốn cướp cô dâu.
Edit: Rin