Chương 7.2

Anh nâng đôi chân dài bước vào trong, đóng cửa lại.

Thư Minh Yên không quan tâm nữa, vươn tay chặn cửa: "Tôi nói, chú có đồng ý cưới tôi không?"

Hai người cách nhau bởi cánh cửa khép hờ, Thư Minh Yên vừa kích động vừa xấu hổ, hai má ửng hồng dưới ánh đèn, giọng nói yếu ớt vô lực: "Tôi, tôi sẽ ngoan."

Xung quanh yên lặng, không một cơn gió.

Không nói lời nào, Mộ Du Trầm đột nhiên xoay người đi về phía thư phòng, biến mất ở cửa phòng.

Thư Minh Yên một mình đứng ngoài cửa, l*иg ngực ngột ngạt, trong lòng dâng lên một tia tự giễu.

Đêm nay cô quá bốc đồng nên đã đưa ra yêu cầu vô lý như vậy với Mộ Du Trầm.

Sau khi bình tĩnh, Thư Minh Yên nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, trong lòng nghĩ có chút nhục nhã.

Tuy nhiên, cô đã thử và không hối tiếc.

Thư Minh Yên hít một hơi dài, xoay người rời đi.

Ngay khi bước chân vừa chuyển, một giọng nói trầm ấm từ trong phòng truyền ra: "Còn đứng bên ngoài làm gì, vào đi."

Nhịp tim Thư Minh Yên lệch một nhịp, sau khi suy nghĩ kỹ quả nhiên là giọng nói của Mộ Du Trầm, không phải ảo giác.

Anh bảo cô vào, nghĩa là vấn đề này có thể tiếp tục được thảo luận đúng không?

Thư Minh Yên không kịp suy nghĩ chuyện gì nữa, chân đã bước từng bước một vào phòng.

Mộ Du Trầm: "Đóng cửa."

Thư Minh Yên ngoan ngoãn nghe lời.

Khi cánh cửa đóng chặt, cô bất giác cảm thấy lo lắng, các ngón chân co quắp.

Mộ Du Trầm cởi cúc áo sơ mi, đứng dậy rót một ly nước.

Quay đầu lại, nhìn thấy Thư Minh Yên vẫn đứng ở cửa, anh nâng cằm ra hiệu với ghế sofa bên cạnh: "Ngồi đi."

Thư Minh Yên chậm rãi đi tới, ngồi xuống ghế.

Đây là lần đầu tiên cô bước vào phòng ngủ của Mộ Du Trầm sau khi lớn lên, cô không dám nhìn xung quanh cho đến khi Mộ Du Trầm đặt ly nước vào lòng bàn tay cô. Thư Minh Yên vô thức ngẩng đầu lên.

Bắt gặp đôi mắt sâu thẳm kia, cô đột nhiên đỏ mặt đứng dậy: "Cảm ơn chú nhỏ."

Mộ Du Trầm ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, hai chân dài tự nhiên vắt chéo lên nhau: "Hôm nay từ sân bay đi ra, tôi thấy cháu đứng ở ven đường một mình, cãi nhau với Trì Diễn?"

Thư Minh Yên cầm ly nước trong tay ngồi xuống, cúi đầu cam chịu.

Mộ Du Trầm nói: "Mộ Trì Diễn ở bên ngoài là dạng người gì có lẽ ông nội không biết, nhưng người Mộ gia đều biết rõ."

Anh liếc mắt nhìn Thư Minh Yên: "Lúc nhắc tới chuyện kết hôn không thấy cháu phản đối, tôi còn tưởng rằng cháu rất thích nó."