Chương 1.1

Vào lúc 10:30 tối, ngay sau khi quay xong một cảnh của "Dạ Tập Địch Doanh", các nhân viên bắt đầu thu dọn hiện trường.

Trong lều, Thư Minh Yên đang ngồi trên ghế đẩu, trên đùi là tập kịch bản, lúc này cô đang cầm một chiếc bút trong tay.

Ánh nến lập lòe trên bàn làm việc, phản chiếu khiến làn da của cô trở nên trong suốt.

Sau khi viết xong chữ cuối cùng, cô suy nghĩ cẩn thận về phần mình vừa sửa.

Quách đạo đứng ở cửa lều nói vài câu với trợ lý, nhìn thấy Thư Minh Yên liền kêu lên: "Tiểu Thư, kết thúc rồi sao cô còn ở đây?"

Thư Minh Yên ngẩng đầu nhìn, vội cầm kịch bản đứng dậy: "Đạo diễn, phía sau có một cảnh Đại Hội Liên Minh Ngưng Chiến lần thứ 2 thời Xuân Thu, Dương lão sư bảo tôi suy nghĩ lời thoại trong đoạn biện luận của các danh quốc đại phu, xem xem có chỗ nào cần sửa đổi không."

"Dương lão sư đã nói với tôi chuyện này, cô ấy muốn để hình tượng Tống quốc đại phu Hướng Tuất trong phân cảnh đại hội lần này có thể đẫy đà chút." Quách đạo nhìn kịch bản trên tay Thư Minh Yên: "Cô đã sửa chưa?"

"Tôi có một số ý tưởng, nhưng vẫn chưa hoàn thành. Lúc nào làm xong tôi sẽ đưa cho ngài xem."

"Được, vất vả cho cô rồi." Khuôn mặt Quách đạo tỏ vẻ khâm phục, nở nụ cười: "Tiểu Thư lão sư gần đây làm rất tốt. Dương lão sư không ở đây một mình cô vẫn có thể đảm đương mọi chuyện, lời kiến nghị hôm qua của cô về vấn đề đạo cụ quả không tồi. Chờ Dương lão sư trở về sau kỳ nghỉ, tôi phải tán dương cô mới được."

Thư Minh Yên vén một sợi tóc từ trán ra sau tai, ngượng ngùng cười nói: "Đạo diễn quá khen, là nhờ Dương lão sư ngày thường dạy dỗ tốt."

Dương lão sư là biên kịch chính của bộ phim lịch sử cổ trang "Tranh Xuân Thu", đồng thời cũng là giáo viên đại học của Thư Minh Yên.

Thư Minh Yên đang là sinh viên chuyên ngành Văn học kịch, Điện ảnh và Truyền hình tại Đại học P, sắp là sinh viên năm cuối.

Mấy tháng trước, cô đem kịch bản vừa viết cho Dương lão sư ở trường xem để tham khảo ý kiến, cũng nhân cơ hội này đến làm trợ lý biên kịch cho bà ấy trong kỳ nghỉ hè.

Mấy ngày nay Dương lão sư xin nghỉ phép, Quách đạo vốn tưởng rằng Thư Minh Yên là một cô gái thiếu kinh nghiệm không thể chống đỡ, không ngờ rằng cô tuổi còn trẻ nhưng rất hiểu biết, đối với kịch bản bối cảnh lịch sử cô có rất nhiều ý tưởng phong phú, luôn đưa ra những ý tưởng tuyệt vời cho người trước mắt, quả thật khiến ông phải lau mắt mà nhìn.

Quách đạo: "Kịch bản do cô viết Dương lão sư đã từng giới thiệu cho tôi đọc, thật sự rất tốt. Nhưng tôi còn phải quay thêm vài bộ nữa, một kịch bản hay như vậy nếu để trong tay tôi sợ sẽ bị làm chậm trễ. Như vầy đi, để tôi giới thiệu cho cô một nhà sản xuất khác, cô ấy tên Trần Phùng Mẫn, tôi là người dẫn dắt cô ấy khi mới ra mắt, cũng coi như là một nửa học trò của tôi."

Thư Minh Yên nhíu mày, không giấu được vẻ hưng phấn: "Ngài muốn giới thiệu kịch bản của tôi với nhà sản xuất Trần?"

"Tôi chỉ phụ trách dẫn đường, sau đó cô phải tự đề cử bản thân với cô ấy. Cô ấy rất giỏi trong việc quay đại nữ chủ, đã sản xuất rất nhiều bộ phim chất lượng cao trong hai năm qua. Kịch bản của cô có thể sẽ hợp khẩu vị người ta, vừa hay gần đây cô ấy có chuyến công tác tại Đồng Thành-- "

Nói tới đây, Quách đạo tạm dừng hai giây, giương mắt hỏi Thư Minh Yên: "Cô biết lái xe không?"

"Có." Thư Minh Yên vội vàng gật đầu.

"Vậy thì tốt quá. Tối mai cô ấy có một buổi tiệc, vừa lúc tài xế xin nghỉ, ban ngày cô ấy có nhờ tôi tìm tài xế. Để tôi cho cô Wechat của cô ấy, cô tự liên lạc với người ta rồi bảo là tài xế do tôi giới thiệu."

Đang nói chuyện, điện thoại của Quách đạo rung lên.

Ông nhìn tên người gọi, nói mấy câu với trợ lý Mộng Vi bên cạnh: "Buổi quay phim tối nay kết thúc tại đây, cô và Tiểu Thư lão sư nên về nghỉ ngơi trước."