KẾT HE, 1V1 VĂN ÁN 1: Trong cửa hàng tiện lợi, Chu Khiết thấy vô cùng phân vân trước một dãy toàn là lẩu tự sôi, lựa chọn một lát thì lấy 2 hộp lẩu vị nguyên bản nhất, sở dĩ làm vậy vì cô nghĩ không b …
KẾT HE, 1V1
VĂN ÁN 1:
Trong cửa hàng tiện lợi, Chu Khiết thấy vô cùng phân vân trước một dãy toàn là lẩu tự sôi, lựa chọn một lát thì lấy 2 hộp lẩu vị nguyên bản nhất, sở dĩ làm vậy vì cô nghĩ không biết mua gì thì nên chọn loại phổ biến nhất. Lúc thấy Chu Khiết thanh toán, Tô Bắc Minh liền chạy lại giành trả, hơn nữa còn tiện tay thêm vào 4 chai Rio xanh nhạt.
"Chúng ta còn nhỏ, uống thứ này không tốt đâu!"
"Không thèm nhìn cậu nữa! Đi thôi, bà cụ non của tôi!" Tô Bắc Minh cũng chẳng buồn nói với cô nước đó đồ cồn nhẹ, không say nỗi.
"Cậu chọn loại gì vậy?" Cảnh Thần quay sang hỏi Chu Khiết.
"Ừmm, mình lấy 2 hộp loại nguyên bản mà Minh còn lấy thêm mấy chai Rio nữa, uống lỡ say là không tốt đâu, mai còn đi học đó!"
"Ở nhà có nước trái cây, cậu uống cái đó, chúng tôi uống cái này!" Lâm Phong ngó sang Chu Khiết nói xong liền quay người đi về phía chung cư. Lâm Phong cũng không có ý gì nhưng Chu Khiết lại nghĩ rằng anh ta coi cô là con nít còn bọn họ là người lớn. Nghĩ vậy, cô liền tức giận nói: "Mình không phải con nít, mấy cậu uống mình cũng uống!"
Cô vừa nói xong cả 3 người còn lại đều nhìn cô một cái rồi cười lớn
"Được rồi, theo cậu hết, cậu là lớn nhất!" Tô Bắc Minh vừa cười vừa nói.
VĂN ÁN 2:
Những năm tháng thanh xuân là hồi ức đẹp nhất của mỗi con người, nhưng có lẽ đã là thanh xuân thì phải có hối tiếc nhỉ?
Hối tiếc nhưng vẫn hoài niệm, bởi đoạn thời gian đó là tín hiệu trưởng thành của chúng ta, mà tình yêu chỉ là một chấm nhỏ trong cả quá trình ấy....
Mùa hè năm 25 tuổi, sân trường Nhất trung đã thay đổi ít nhiều, nhưng dù thay đổi thế nào, thanh xuân của bọn mình vẫn còn đó...
Hẹn gặp lại các cậu ở thanh xuân tiếp theo nhé! Rất vui vì đã gặp được mọi người!
Xuất xắc nhan tác giả ơi