Cha mẹ ruột của Tịch Bối là một đôi vợ chồng bình thường, mở một sạp quầy ăn vặt, cậu từ hai tuổi đến bảy tuổi đều núp dưới gầm chiếc xe quầy ăn vặt, cha mẹ chính là trời đất của cậu. Bé bánh bao nhỏ …
Cha mẹ ruột của Tịch Bối là một đôi vợ chồng bình thường, mở một sạp quầy ăn vặt, cậu từ hai tuổi đến bảy tuổi đều núp dưới gầm chiếc xe quầy ăn vặt, cha mẹ chính là trời đất của cậu.
Bé bánh bao nhỏ xinh đẹp đáng yêu ở bên cạnh cha mẹ, dù mặc bộ quần áo trắng toát nhưng rất sạch sẽ, trên mặt lúc nào cũng tươi cười, ai nhìn cũng phải khen một câu bé ngoan.
Nhưng sau này, trời đất cậu đã sập đổ.
Cha mẹ trong lúc nhập hàng đã vô ý xảy ra va chạm với tài xế của chủ tịch công ty Hách Huyên, cả hai đều qua đời.
Ánh lửa ngập trời, máu thịt văng tung tóe, tiếng còi cảnh sát réo inh ỏi.
Trong một mảnh hỗn lộn như thế, chủ tịch của công ty Hách Huyên lại đích thân tới đây, trong tay còn dắt theo cậu chủ nhỏ tám tuổi.
Tần Ý An, một đứa bé có gương mặt xinh đẹp nhưng lại lạnh như băng, đối với tất cả những thứ xung quanh đều vô cùng thờ ơ, nhưng khi nhìn đến Tịch Bối đang cuộn người ở dưới quầy ăn vặt, ánh mắt lạnh lùng của nhóc ta lại dừng lại, thậm chí lần đầu tiên mở miệng nói chuyện.
Chủ tịch đang sứt đầu mẻ trán cũng ngớ người ra, thuận theo hướng chỉ của con trai rồi nhìn sang….
Tần Ý An chỉ vào Tịch Bối, khuôn mặt nhỏ nhắn căng chặt, nói: “Con muốn nhóc đó.”
*
Tần Ý An năm tám tuổi “nhặt” được một cục cưng, cha của anh vì muốn làm dư luận lắng xuống nên mang cậu nhóc đó về.
Anh xem Tịch Bối như là duy nhất, một lòng một dạ cưng chiều cậu thật nhiều năm.
Anh sẽ trong đêm tối lau nước mắt cho bé bánh bao nhỏ Tịch Bối của anh, sẽ rửa chân cho cậu thiếu niên ngây ngô mười bảy tuổi, cũng sẽ cười dịu dàng đưa nhẫn cưới cho Tịch Bối lúc cậu hai mươi bảy tuổi.
Tất cả mọi người đều biết, trong lòng Tần Ý An chỉ có duy nhất một người được anh xem như tâm can, hết lòng yêu chiều, đó là Tịch Bối.
Bảo bối duy nhất của anh.
Từ nay về sau, anh sẽ là trời đất của em, em sẽ là ánh sáng của anh.
Note: *Từ đại lão mình không biết edit sao cho nó hợp tên truyện, nên mình xin được phép giữ nguyên ạ. Nghĩ không ra được từ nào hay để làm tên truyện! Huhu
Hay