Kết hôn ba năm, anh coi cô như cỏ rác, nhưng lại xem "ánh trăng sáng" của mình như bảo vật quý giá. Anh lạnh nhạt với cô, đối xử khắc nghiệt, cuộc hôn nhân của họ chẳng khác nào đang sống trong ngục t …
Kết hôn ba năm, anh coi cô như cỏ rác, nhưng lại xem "ánh trăng sáng" của mình như bảo vật quý giá. Anh lạnh nhạt với cô, đối xử khắc nghiệt, cuộc hôn nhân của họ chẳng khác nào đang sống trong ngục tù cả.
Tất cả những gì Kiều Huân đã chịu đựng, là vì cô yêu Lục Trạch! Cho đến cái đêm mưa như trút nước, anh bỏ mặc cô đang mang thai để bay ra nước ngoài dể ở bên cạnh "ánh trăng sáng", còn Kiều Huân thì gặp tai nạn, chỉ có thể bò ra ngoài để gọi xe cứu thương...
Cuối cùng, cô hiểu ra: Có những người trái tim mãi mãi không thể ấm lên. Kiều Huân viết đơn ly hôn, âm thầm rời đi.
...
Hai năm sau, Kiều Huân trở lại, xung quanh cô là những người theo đuổi không ngừng. Nhưng gã chồng tệ bạc của cô lại ép cô vào cánh cửa, bước từng bước áp sát tới: "Lục phu nhân, tôi vẫn chưa ký vào đơn ly hôn! Nên em đừng hòng đến với người khác được!"
Kiều Huân mỉm cười khẽ: "Lục tổng à, chúng ta chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa hết!"
Đôi mắt người đàn ông đỏ lên, giọng nói run rẩy khi lặp lại lời thề trong ngày cưới: "Lục Trạch và Kiều Huân, cả đời này không bao giờ rời bỏ nhau, cấm em nói đến từ ly hôn!"
(Từ khóa: Kiều Huân + Lục Trạch)
Hay.