Phu quân của ta là một người thanh liêm chính trực, là một bậc quân tử nổi tiếng trong triều và dân gian. Hắn không nạp thϊếp, không thông phòng, người đời ai cũng nghĩ hắn yêu ta sâu đậm. Chỉ có ta m …
Phu quân của ta là một người thanh liêm chính trực, là một bậc quân tử nổi tiếng trong triều và dân gian.
Hắn không nạp thϊếp, không thông phòng, người đời ai cũng nghĩ hắn yêu ta sâu đậm.
Chỉ có ta mới biết, người hắn yêu chính là Hoàng Hậu.
Ban đầu ta đã cam chịu số phận của mình.
Cho đến năm đó, quân phản loạn tiến vào thành, bắt lấy đứa con gái duy nhất của chúng ta làm con tin, ép hắn phải giao Hoàng hậu và Thái tử ra.
Trước mặt hai quân, hắn dùng một mũi tên b ắn chet con gái mình và nói: "Từ xưa đến nay, gia đình và đất nước khó có thể song toàn."
Tóc ta bạc trắng đi chỉ sau một đêm, trong lúc tuyệt vọng ta đã cùng Hoàng Hậu đồng quy vu tận.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã quay về cái đêm động phòng hoa chúc với hắn.
Đối diện với khuôn mặt không hề bận tâm của hắn, ta cười tươi nói: “Nếu yêu nhau đến thế, vậy hãy để câu chuyện tình yêu của hai người được truyền tụng khắp thiên hạ đi.”