Dung Nhứ xuyên vào một quyển tiểu thuyết cổ đại NP tên là《 Dâʍ ɭσạи bệnh mỹ nhân 》. Vai chính thụ của tiểu thuyết Cố Ánh Liễu đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, bị ba vị nam chủ chiếm hữu dâʍ ɭσạи, mà …
Dung Nhứ xuyên vào một quyển tiểu thuyết cổ đại NP tên là《 Dâʍ ɭσạи bệnh mỹ nhân 》.
Vai chính thụ của tiểu thuyết Cố Ánh Liễu đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, bị ba vị nam chủ chiếm hữu dâʍ ɭσạи, mà cậu xuyên thành vai ác tiểu hoàng đế, không ngừng chèn ép lăng nhục vai chính thụ Cố Ánh Liễu, mơ ước côn ŧᏂịŧ lớn của vai chính công, cuối cùng bị ăn mày làm nhục đến chết.
Dung Nhứ run bần bật, thẳng thắn biểu đạt lòng chân thành với Cố Ánh Liễu, tuyệt đối không bắt nạt y, còn tỏ ra không có một chút hứng thú nào với ba vị công nhà y, cầu y buông tha cậu.
Nỗ lực của cậu dần thấy có hiệu quả, hàng đêm ngủ chung một giường với Cố Ánh Liễu, thế mà ba tên công kia vẫn không làm cho cậu bớt lo, khắp nơi động tay động chân với cậu.
Một ngày, Dung Nhứ bộc bạch tấm lòng mình với Cố Ánh Liễu như thường lệ.
“Ta không có hứng thú nào với nam nhân, vẫn là cô nương thơm ngát mềm mại thu hút hơn.”
“Hử? Ngươi muốn lập Hoàng Hậu? Cũng được thôi.”
Dung Nhứ run lập cập, cậu thấy không ổn lắm ở đâu đó….
Hay