Kiếp trước vì để đi hết cốt truyện quay về hiện thực, Khương Mạn đã chơi đùa boss phản diện Lâm Kiến Hạc. Sau khi nàng c hết, Lâm Kiến Hạc ôm thi thể của nàng cùng c hết với nam chính. Khi tỉnh lại, n …
Kiếp trước vì để đi hết cốt truyện quay về hiện thực, Khương Mạn đã chơi đùa boss phản diện Lâm Kiến Hạc.
Sau khi nàng c hết, Lâm Kiến Hạc ôm thi thể của nàng cùng c hết với nam chính.
Khi tỉnh lại, nàng không được quay trở lại hiện thực như mong ước mà là quay về thời điểm ban đầu của cốt truyện.
Lâm Kiến Hạc bị người ta đè xuống mặt đất đầy tuyết, bị quất đến nỗi tróc da trầy thịt.
Theo cốt truyện, nàng phải cứu hắn và trở thành ánh trăng sáng không thể xóa nhòa trong lòng hắn.
Lần này, hai chân Khương Mạn run rẩy, lựa chọn con đường khác hẳn với cốt truyện: quay đầu rời đi, chạy trốn như bị m a đuổi.
Kiếp này, tuyệt đối, dứt khoát, nàng sẽ không trêu đùa Lâm Kiến Hạc nữa.
Con ngươi của Lâm Kiến Hạc nhỏ bé bất lực chờ đợi Khương Mạn cứu tối sầm lại.
Vì khuôn mặt đầy giận dữ mà trong khoảnh khắc vung lên cây roi biến thành cọng rau run rẩy lẩy bẩy.
Tất cả mọi người quỳ dưới đất nhìn người có dung mạo tuyệt sắc trong đống tuyết ấy, mặt mày trắng bệch như tờ giấy.
Kiếp trước Lâm Kiến Hạc nằm trong cống rãnh, mấy lần sống dở c hết dở, thảm hại tìm đường sống.
Lúc khổ sở nhất đã có người vươn tay ra với hắn, kéo hắn dậy.
Từ đó mới có được chút bình yên, được sống như một con người.
Chỉ có điều người hắn coi như trân bảo lại bị người ta vứt như giày rách.
Kiếp này ai dám làm nàng tổn thương, hắn sẽ lấy máu đền vào.
Hay