Tôi được hồi sinh bởi một thực thể siêu hình. Người đó ngồi sau tấm màn, ban cho tôi cơ hội được hồi sinh với một điều kiện. [Đa tầng thế giới hỗn loạn quá. Ngươi đi sửa đi.] Tôi: “???” Sửa? Sửa cái g …
Tôi được hồi sinh bởi một thực thể siêu hình. Người đó ngồi sau tấm màn, ban cho tôi cơ hội được hồi sinh với một điều kiện. [Đa tầng thế giới hỗn loạn quá. Ngươi đi sửa đi.] Tôi: “???” Sửa? Sửa cái gì cơ? Thế giới hỗn loạn thì liên quan gì đến tôi? [Có làm thì mới có ăn, ngươi đừng có mà lười biếng.] Cái giọng bán nam bán nữ ấy lại vang lên trên đỉnh đầu tôi một lần nữa. Tôi không nói ra miệng, nhưng ngay cả suy nghĩ thôi cũng không được sao? “Vậy tôi phải làm gì?” Tôi thắc mắc. [Cứ tuỳ tiện làm. Học nhiều vào, cho trưởng thành lên đi.]
Tiếng búng tay vang lên. Tôi bị một lực hút kinh người cuốn lấy. Chiếc ghế trên đài cao sau tấm màn đen tuyền dần trở nên nhỏ hẹp. Tôi rơi vào ánh sáng, rồi bất tỉnh. *** Lời của tác giả: Đây là một câu chuyện theo thể loại xuyên nhanh, nội dung thì một lời khó nói hết lắm. Thay vì tò mò, xin hãy nhảy hố cùng tôi. Cảm ơn tất cả mọi người! ***Nếu các bạn đọc hợp gu thì cho mình xin một đề cử nha, mình cảm ơn nhiềuuu
Truyện hợp gu quá à, cầu chương mớiiii