Editor: Clitus Tình trạng bản gốc: Hoàn 90 chương Văn án 1. Tạ Lăng là một chàng trai ưu tú, là đối tượng kết hôn của vô số người, bởi vì vẻ ngoài đẹp, lại còn giàu có, thế nên người theo đuổi xếp hàn …
Editor: Clitus
Tình trạng bản gốc: Hoàn 90 chương
Văn án
1.
Tạ Lăng là một chàng trai ưu tú, là đối tượng kết hôn của vô số người, bởi vì vẻ ngoài đẹp, lại còn giàu có, thế nên người theo đuổi xếp hàng dài
Chính vì vậy anh không ngờ rằng có ngày mình lại bị ép thành đối tượng kết hôn vì lợi ích gia tộc.
Hôm lãnh giấy hôn thú, Phó Minh Thành không nhìn anh, chỉ ngắn gọn nói rằng đây là liên hôn, không ai phiền ai.
Sau đó, đối phương quả thực làm đúng điều đã nói, Tạ Lăng cảm thấy nhẹ nhõm thở ra một hơi, cảm thấy kết hôn thế này cũng không đến nỗi tệ!Cho đến một ngày, Phó Minh Thành bỗng dưng bị mất trí nhớ, hắn kiên quyết khẳng định, bởi vì hắn quá yêu Tạ Lăng mà cam tâm tình nguyện trở thành thế thân, để Tạ Lăng có thể "thấy hắn là nhớ tới người".
Tạ Lăng:???
2. Sau khi mất trí nhớ, Phó Minh Thành nhìn ai cũng thấy giống "ánh trăng sáng" của Tạ Lăng, ngày ngày bám dính lấy anh canh phòng nghiêm ngặt, thậm chí còn vì sợ Tạ Lăng không cần hắn nữa mà nằng nặc đòi thực hiện nghĩa vụ chồng chồng với anh.
Tạ Lăng: "Không có nghĩa vụ như vậy!!"
"Chẳng lẽ bởi vì hắn đã trở lại, em thậm chí còn không muốn nhìn mặt anh nữa sao?" Phó Minh Thành đau khổ, từ phía sau ôm chặt lấy Tạ Lăng cất giọng khàn khàn uất ức.
Tạ Lăng lập tức không kìm chế nổi tò mò lập tức hỏi: "Người mà anh nhắc đến là ai?"
"Đừng nhắc đến hắn ta!!" Phó Minh Thành rũ mắt nhìn Tạ Lăng, bỗng nhiên nảy sinh ác ý, cắn lên cổ của anh.
Tạ Lăng lập tức che miệng lại nhưng vẫn không nhịn cười nổi.
#anh có thể nói cho tôi biết, anh rốt cuộc là thế thân của ai hay không? a ha ha ha ha#
3.
Sau khi đầu óc Phó Minh Thành có vấn đề, hắn tự cho rằng mình đã theo đuổi "hoàng tử bé - Tạ Lăng" suốt mười năm.
Bạn bè hắn lại chúc mừng "chờ đến khi mây mờ lại thấy trăng sáng!"
Phó Minh Thành lập tức u ám nét mặt: "Rốt cuộc là em ấy thích tôi của bây giờ hay thích thằng "tôi" ngốc kia?"
Tạ Lăng đứng ngoài cửa: "Phốc..."
#thân ái, đừng nói với em là anh nghĩ anh của bây giờ rất thông minh đi a ha ha ha!#
Hay