Chương 4.5

“Thôi, ngài không cần phải nói nữa.”

Trái tim của con không thể chịu thêm lần bạo kích thứ hai nữa đâu ạ.

Lúc Tạ lăng về nhà, sự mệt mỏi trong đôi mắt cùng với áp suất thấp quanh thân khiến Ôn Tử Nhiên cũng không dám bắt chuyện với anh.

Ôn Tử Nhiên nhỏ giọng nói thầm: “Đây không phải là bị chú Lận hố mất một trăm triệu đi?”

Tạ Lăng quăng ánh mắt hung ác nhìn về phía người phát ra âm thanh, đội con ngươi màu hổ phách mất sự sự trong trẻo của ngày xưa, giờ đáy mắt chỉ hiện ra lệ khí bén nhọn.

Ôn Tử Nhiên kinh ngạc kêu lên: “Ù uây, lâu rồi mới thấy cậu bày ra vẻ mặt này, ông nội hồi xuân rồi!”

Tạ Lăng xụ mặt: “Cút nhanh giùm.”

“Cục cưng à, đừng có phũ phàng như thế chứ.” Ôn Tử Nhiên từ trên sô pha nhảy xuống, “Hôm nay tớ đã phải bỏ ra mười vạn phần tinh lực để giúp cậu trông nom Phó Minh Thành đó, nhất định phải khen thưởng gì đi chứ.”

Cả ngày hôm nay Ôn Tử Nhiên đều ở sảnh ngoài tầng một nhà Tạ Lăng chơi game, cũng không phải do cậu cảm thấy ghế sô pha nhà Tạ Lăng rất thoải mái đâu, mà là bởi vì cậu nhận được chỉ thị tử Tạ thiếu gia đó.

Dù sao Phó tiên sinh cũng là bệnh nhân, để hắn ở nhà một mình chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề gì đó, vì thế Tạ Lăng đã bảo Ôn Tử Nhiên ở lại để giúp đỡ chăm sóc một lát.

“Tớ nói này Tạ thiếu gia, cậu với tên họ Phó kia, rốt cuộc là tình huống gì vậy? Không phải hai người đang ở trong cuộc hôn nhân góa bụa sao? Sao lại đột nhiên đưa anh ta về?”

Kỳ thật Ôn Tử Nhiên vẫn luôn thấy khó hiểu về chuyện kết hôn của Tạ Lăng. Tại sao chỉ cần tùy tiện ra cửa một chuyến mà ngay cả giấy chứng nhận cũng đã lãnh về rồi? Cậu còn tưởng mình đã không cẩn thận bỏ lỡ 500 tập cốt truyện rồi cơ.

Danh tiếng của Phó Minh Thành ở trong giới nhà giàu vẫn rất cao. Lớn lên đẹp trai là một chuyện, quan trọng là hắn có tiềm lực cao. Mấy năm nay tập đoàn Lăng Vân chiếm ưu thế mạnh, mạnh đến nỗi không ít tư bản có nhãn hiệu lâu đời cũng phải nhường bước cho Lăng Vân chứ không dám đối diện. Thậm chí cả ba Tạ Lăng cũng có không ít lần hợp tác với Lăng Vân.