Văn Án Trần Tông Nguyệt bị em gái quyến rũ. Anh vẫn cảm thấy đây là lỗi của anh —— anh là anh trai, là người thân cận nhất của em gái sau khi ba mẹ qua đời, anh nên ngăn cản cô, khuyên nhủ cô khi cô n …
Văn Án
Trần Tông Nguyệt bị em gái quyến rũ.
Anh vẫn cảm thấy đây là lỗi của anh —— anh là anh trai, là người thân cận nhất của em gái sau khi ba mẹ qua đời, anh nên ngăn cản cô, khuyên nhủ cô khi cô nói thích anh, chứ không phải ban đêm đi vυ" của cô, đυ. vào l*и cô.
Đoạn tình cảm này là lσạи ɭυâи, không được người đời công nhận.
Anh hổ thẹn lại áy náy, rồi lại không kiềm chế được nắm tay cô, thoát ly khỏi quỹ đạo, rơi xuống vực sâu.
Cho đến một ngày, một tai nạn xe hơi xảy ra, ký ức của Minh Đạm quay trở lại năm năm trước, năm đó, cô chỉ coi anh là anh trai mà thôi.
Từ đó về sau cô không có tìиɧ ɖu͙© gọi anh là "anh trai", tôn trọng anh như một người anh trai. cô sẽ cùng người khác mập mờ, nói chuyện cười, sẽ đầy nhút nhát hôn môi với người khác.
Anh vốn nên cách chọn quên đi, nên chôn vùi đoạn chuyện cũ đó, quay trở lại là một người anh trai hiền lành.
Thay vì vào ban đêm, trèo lên giường của em gái, ôm cô trong vòng tay của mình, rồi làʍ t̠ìиɦ với cô trước gương.
“Đây là nơi em nói thích anh, nhớ chứ?"
song xử k ạ