Từ sau khi Đổng Thư Điềm tới nhà ăn của Cẩm y vệ, đề tài sốt dẻo nhất chính là “Dạo này Chỉ huy sứ ăn gì?” Cẩm y vệ 1: “Ta thấy Dạ Dữ đại nhân ăn vịt quay, da giòn thịt mềm, dầu bóng loáng, nhai giòn …
Từ sau khi Đổng Thư Điềm tới nhà ăn của Cẩm y vệ, đề tài sốt dẻo nhất chính là “Dạo này Chỉ huy sứ ăn gì?”
Cẩm y vệ 1: “Ta thấy Dạ Dữ đại nhân ăn vịt quay, da giòn thịt mềm, dầu bóng loáng, nhai giòn rụm!”
Cẩm y vệ 2: “Ta thấy Dạ Dữ đại nhân ăn đậu phụ ma bà, tưới lên cơm một thìa, chậc chậc, thơm lừng, nhấm nháp cái rồi nuốt!”
Cẩm y vệ 3: “Ta thấy Dạ Dữ đại nhân gặm móng lợn, nước sốt đặc quánh, cho vào miệng giòn mịn, thơm quá chừng!”
Phải nói thêm rằng, Chỉ huy sứ Cẩm y vệ Dạ Dữ nổi tiếng võ công tuyệt đỉnh, khẩu vị lại cực kém, ngửi thấy mùi thức ăn sẽ buồn nôn, nếu ép hắn ăn thì có khi hắn còn muốn gϊếŧ người!
Mãi cho đến một ngày nọ, một cẩm y vệ phát hiện ra bí mật: “Ta thấy Dạ Dữ đại nhân, ăn khuôn mặt của trù nương.”
Cả đám cẩm y vệ: “…”
Về sau, một đời hai người ba bữa bốn mùa, nàng sưởi ấm dạ dày của hắn, hắn nâng niu nàng trong lòng bàn tay.
Kịch ngắn #1:
Hiện trường tuyển dụng Cẩm y vệ:
“Vị tráng sĩ này, tại sao ngươi lại muốn gia nhập Cẩm y vệ?”
“Nghe nói đồ ăn của nhà ăn Cẩm y vệ rất ngon…”
“Cút!”
Kịch ngắn #2:
Tri kỷ đoàn tụ.
Dạ Dữ: “Nhiều năm không gặp, mọi thứ đều ổn chăng.”
Minh Quang: “Ngươi sao lại mập ra nhiều thế?”
Thể loại: xuyên không, mỹ thực
Số chương: 231 chương
Lưu ý: Mình đặt gạch trước, bao giờ rảnh mình sẽ tranh thủ dịch dần. Có thể tốc độ sẽ chậm hơn rất nhiều những truyện lúc trước, mong các bạn chịu khó chờ đợi. Cảm ơn các bạn!!!