Sau khi ta chết được hai tháng. Thân xác đã mục rữa, linh hồn trở thành oan hồn lang thang trong Trường Môn cung. Mà Thẩm Sơ Phóng lại ôm lấy bộ xương khô của ta, thất hồn lạc phách không chịu buông, …
Sau khi ta chết được hai tháng.
Thân xác đã mục rữa, linh hồn trở thành oan hồn lang thang trong Trường Môn cung.
Mà Thẩm Sơ Phóng lại ôm lấy bộ xương khô của ta, thất hồn lạc phách không chịu buông, nghẹn ngào cầu xin: "Kiều Kiều, nàng đi rồi, ta nhìn ai cũng là nàng."