Văn án 1: Có người thấy ở cao trung Thần An, lão đại nói một không hai Cố Thịnh Tầm bị một cô gái nhỏ chặn trong góc tường. Cô gái nhỏ chớp đôi mắt to lúng liếng, ngước mặt trên môi thiếu niên:" Cố Th …
Văn án 1:
Có người thấy ở cao trung Thần An, lão đại nói một không hai Cố Thịnh Tầm bị một cô gái nhỏ chặn trong góc tường.
Cô gái nhỏ chớp đôi mắt to lúng liếng, ngước mặt trên môi thiếu niên:" Cố Thịnh Tầm, anh cho em hôn một chút!"
Mọi người:" Òa....". Sợ là cô gái nhỏ sống không quá hôm nay mất!
Cố thiếu nhướng mày, cử động tay chân. Nhưng chỉ thấy cậu mở hai tay, dựa vào tường, vẻ mặt chờ mong:" Đi! Đến đây, đều nghe em hết!"
Mọi người: "???!" Một dạng vô cùng chờ mong xem cảnh người bị khi dễ. Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Văn án 2:
Cố tiên sinh đem cô gái nhỏ khi dễ quá độc ác. Giang Miên chu đôi môi sưng đỏ, tức giận ném gối cùng Cố tiên sinh ra khỏi phòng:" Anh, buổi tối đi mà ngủ thư phòng!"
Cố tiên sinh ánh mắt sau gọng kính chợt lóe, hơi hơi cúi người, đầu lưỡi dài chống vào trong:" Như vậy khó mà làm được, trừ bỏ việc ngủ thư phòng, những thứ khác đều nghe em!"
☆1v1
☆ ngọt văn! Thật sự!
Yêu sâu sắc duyên trời tác hợp ngọt văn vườn trường
Hóng !!!