“Hôm nay đưa bảo châu Đại Tống ta đến quý quốc, nếu khiến nàng chịu nửa phần ủy khuất, Đại Tống ta trăm vạn thiết kỵ chỉnh trang chờ xuất phát, quyết san bằng từng tấc đất của Khuyển Nhung.” … Đ.ánh đ …
“Hôm nay đưa bảo châu Đại Tống ta đến quý quốc, nếu khiến nàng chịu nửa phần ủy khuất, Đại Tống ta trăm vạn thiết kỵ chỉnh trang chờ xuất phát, quyết san bằng từng tấc đất của Khuyển Nhung.”
…
Đ.ánh đến cuối cùng Khuyển Nhung không còn ai, bọn họ khóc lóc cầu xin Đại Tống tha cho mình một mạng.
Hai mắt a huynh đỏ ngầu: “Tha cho các ngươi một mạng? Vậy lúc trước sao các ngươi không tha cho Bình An một mạng!”
Nếu khiến bảo châu Đại Tống chịu nửa phần ủy khuất, kỵ binh Đại Tống sẽ san bằng từng tấc đất của Khuyển Nhung!
Họ đã làm được rồi, nhưng Bình An đã mãi mãi ra đi.
Bình An c.hết một mình ở nơi đất khách quê người.
Bình An tốt như vậy, Bình An không ồn ào nghịch ngợm, Bình An an an tĩnh tĩnh.