Năm ấy ngự hoa viên rực rỡ ngàn hoa, sáng bừng lên sắc trắng dịu dàng như ánh trăng. Năm ấy hắn đem dải lụa thoang thoảng hương quỳnh mà chàng đánh rơi, giữ khư khư như báu vật, theo hắn vào những cơn …
Năm ấy ngự hoa viên rực rỡ ngàn hoa, sáng bừng lên sắc trắng dịu dàng như ánh trăng.
Năm ấy hắn đem dải lụa thoang thoảng hương quỳnh mà chàng đánh rơi, giữ khư khư như báu vật, theo hắn vào những cơn mộng đẹp.
Hắn muốn mang tiểu tiên tử ấy giấu bên mình, không để bạch y nhuốm bẩn bụi trần. Trong hoàng cung đầy rẩy âm mưu, chỉ có tình huynh đệ không thể chia lìa hai ta.
“Chúng ta hãy cùng nhau bỏ trốn đi! Dưới chân Đàm Hoa Sơn, không gặp không về!”
Lời ước hẹn còn đây, mà người sao không thấy?
Dải lụa trắng năm nào, đã bị chôn vùi dưới đất lạnh. Mà bạch y… đã không còn thuần khiết nữa…
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Rời Xa Em Là Bão Tố của cùng tác giả.
ra típ đi aaaa