Văn Án Minh Vi cảm giác đầu đau như búa bổ, đau đớn như bị ai hắt vào đầu, trằn trọc trên giường hồi lâu, mới mơ mơ màng màng mở mắt ra, thở ra một hơi dài ngột ngạt. Vẫn là nơi này! Không phải mơ! Că …
Văn Án
Minh Vi cảm giác đầu đau như búa bổ, đau đớn như bị ai hắt vào đầu, trằn trọc trên giường hồi lâu, mới mơ mơ màng màng mở mắt ra, thở ra một hơi dài ngột ngạt.
Vẫn là nơi này! Không phải mơ!
Căn phòng tối tăm, một vệt rêu bám trên tường phủ đầy giấy báo cũ, ngay cả không khí đều rất ngột ngạt, như là mùi thịt xông khói.
Nghiêng đầu nhìn sang bên, trên tường dán một chữ “Hỉ” xiêu xiêu vẹo vẹo, không khó để nhận ra được gia đình đang có chuyện vui.
Mà cô, Minh Vi, chính là nhân vật chính trong câu chuyện đó, trên tấm cửa gỗ sau lưng có treo một tấm lịch hình bìa là hình của một ngôi sao nữ HongKong, ngày giờ trên đó thời khắc nhắc nhở cô - Năm 1982 ! Cô xuyên không!
Xuyên vào người phụ nữ có chồng vẫn là có tiếng lả lơi ong bướm khắp làng trên xóm dưới, mỗi ngày chỉ nghĩ cầu dẫn mấy thanh niên tiên tiến. Còn đào hôn bị tóm về.
Cô đây là tạo cái nghiệp gì vậy?
Tóm Tắt Áng Văn
Xuyên tới thập niên 80, dắt tay anh chồng siêu cưng đi tới đỉnh cao nhân sinh.