Văn án Tạ Cẩm Thành làm người quá tốt bụng, thế nên cả đời đều bị lợi dụng, giúp đỡ người quên mình, đổi lại chính là kết cục mọi người xa lánh, thê lương đến chết. Sau khi trọng sinh, Tạ Cẩm Thành ng …
Văn án
Tạ Cẩm Thành làm người quá tốt bụng, thế nên cả đời đều bị lợi dụng, giúp đỡ người quên mình, đổi lại chính là kết cục mọi người xa lánh, thê lương đến chết.
Sau khi trọng sinh, Tạ Cẩm Thành nghĩ thông suốt, chỉ cần ta thành kẻ xấu, xấu từ trong ra ngoài, sẽ không ai có thể tổn thương ta, chỉ có ta ngược người khác mà thôi!
Đối mặt sư huynh giả nhân giả nghĩa: Bộ dáng làm ra vẻ của ngươi thật ghê tởm, cút đi!
Đối mặt tông môn hủ bại: Ta có một đề nghị, hay là chúng ta làm một buổi tiệc chia ly đi, đương nhiên, đồ tốt thuộc về ta.
Đối mặt với người trong lòng giờ đã hồi tâm chuyển ý: Nếu ngươi nguyện ý làm lô đỉnh, ta có thể cố gắng tiếp thu.
Có phúc ta độc hưởng, gặp nạn các ngươi thượng, đây là quy củ của ta!
Vân Dung trông mong một trăm năm, rốt cục đợi được người nọ trở về, nhưng mà.......Vân Dung đưa bánh ngọt cho y.
Tạ Cẩm Thành:"có độc! "
Vân Dung đưa cho y linh khí người khác cầu không được.
Tạ Cẩm Thành:"Nhìn kìa! Hắn muốn mượn đao gϊếŧ người! "
Vân Dung liều mạng cứu giúp y.
Tạ Cẩm Thành:"Cảm thấy chết đối với ta quá tiện nghi, hắn muốn khiến ta sống không bằng chết! "
Nhiều năm sau, Tiểu Kiếm Linh hỏi Vân Dung: "Thế nào, trải qua bao nỗ lực hẳn là đem sư phụ ngươi đuổi tới tay rồi chứ?"
Vân Dung trầm mặc một lát nói: "Sắp."
"y đã từ hạ Hạc Đỉnh Hồng cho ta đổi thành hạ thuốc xổ, từ tự tay cầm kiếm đâm ta đổi thành để cho người khác đâm, hơn nữa, gần nhất y cũng không thuê sát thủ gϊếŧ ta."
Truyện hay quá. Cảm ơn nhà dịch nhiều lắmmm