Edit: Lynn Văn án: Tất cả mọi người đều biết Cố Trầm chính là một tên chó săn ham hư vinh, chỉ mong kiếm lợi, thích ton hót xu nịnh ôm đùi lớn khắp nơi. Chỉ vì chút lợi nho nhỏ mà để người ta vẫy tay …
Edit: Lynn
Văn án: Tất cả mọi người đều biết Cố Trầm chính là một tên chó săn ham hư vinh, chỉ mong kiếm lợi, thích ton hót xu nịnh ôm đùi lớn khắp nơi. Chỉ vì chút lợi nho nhỏ mà để người ta vẫy tay là đến, phất tay là đi, chẳng có chút cốt cách nào cả, quả thực là khác biệt một trời một vực với cậu em Cố Tú của mình.
Cố Trầm thật sự không hiểu nổi, cậu chỉ mong muốn bản thân có cuộc sống tốt hơn thôi mà, tại sao bản thân lại rơi vào cảnh bị mọi người ác ý chế nhạo phỉ báng, cuối cùng suy sụp tới mức tự sát. Đến tận khi chết đi rồi, Cố Trầm mới biết hóa ra bản thân cậu cũng chỉ là vai phụ trong một cuốn truyện vạn người mê. Cố Tú mới là nhân vật chính, còn cậu chẳng qua chỉ là chiếc lá xanh làm nền cho sắc hoa hồng.
Khi mở mắt lại lần nữa, Cố Trầm đã trở lại mười năm trước. Cậu và Cố Tú vừa xuống núi, bước chân vào trường đại học. Lần nầy, cậu nhất định sẽ cách xa đám nhân vật chính của cốt truyện.
Cậu không được người ta yêu thích như Cố Tú, cậu cam chịu.
Cậu không còn nịnh nọt lấy lòng người khác nữa, mà chỉ cắm đầu cắm cổ tôi luyện bản thân thành chiếc đùi thô to nhất.
Rất lâu sau đó, tổng giám đốc Cố công thành danh toại tiếp nhận phỏng vấn trên ti vi.
Phóng viên: "Động lực lập nghiệp của tổng giám đốc Cố là gì?"
Tổng giám đốc Cố: "Không ai thích tôi, cũng không có ai coi trọng tôi nên tôi chỉ đành tự mình cố gắng thôi."
Nhóm nhân vật trong truyện: "...Có cái rắm ấy."
❤️