Tác giả: Di Hoàn Nguyệt. Tình trạng: 10 chương- đã full. Mùa hoa lê năm ấy, ta ngồi dưới táng cây hoa lê nhìn người đi xa, người nói, khi nào hoa lê trước điện Cửu Minh nở hết thì người sẽ trở về, ngư …
Tác giả: Di Hoàn Nguyệt.
Tình trạng: 10 chương- đã full.
Mùa hoa lê năm ấy, ta ngồi dưới táng cây hoa lê nhìn người đi xa, người nói, khi nào hoa lê trước điện Cửu Minh nở hết thì người sẽ trở về, người còn nói, lúc ấy người sẽ uống rượu hoa lê với ta, bảo ta chờ người.
Ta chờ, không ngày nào là không mong mỏi, khi người rời đi, ta mới biết, ta thích sư phụ rồi.
Ta cứ chờ, chờ đợi từng mùa, hoa lê nở rồi tàn lụi, nhưng sư phụ vẫn không về.
Ta nghe được loáng thoáng tin đồn, người đang theo đuổi sư mẫu dưới hạ giới, ta chỉ biết thoáng lặng nhìn những cánh hoa lê theo gió mà rơi xuống, ta rủ rỉ một câu.....:"Sư phụ, đồ nhi rất nhớ người".
Một mùa hoa lê nữa lại tới, ta vẫn một mình chờ đợi người, chờ đợi câu nói mà người đã từng nói ra.
Người bảo đồ nhi chờ, đồ nhi sẽ chờ.
Hôm nay, tâm trạng của ta hơi tốt, ta đào vài hủ rượu dưới gốc cây lên, rượu này ta định sẽ uống với người, hôm nay trộm mất một vò, chắc người sẽ không phát hiện ra đâu.
Ngắm nhìn điện Cửu Minh, đây chính là kỉ vật duy nhất người để lại cho ta, ta nhấc vò rượu, hương thơm thấm nhuần bên mũi, còn chưa kịp uống, vò rượu lại bị vỡ nát, ta biết được tin xấu, Sư phụ người đã hồn phi phách tán, chỉ vì Sư Mẫu.
Người thất hứa rồi....người bảo ta chờ người, đến khi hoa lê nở hết người sẽ về nhưng lại không nói rõ mùa nào.
Sư phụ, cho dù người chỉ còn sót lại duy nhất một mảnh tàn hồn, đồ nhi nhất định cũng phải đi tìm.