Giữa thành phố phồn hoa có một quán trà cổ kính, ban ngày tiếp đãi người dương, ban đêm tiếp đãi người âm. Cái gọi là người âm, đó chính là người chết, cũng đại diện cho các loại yêu ma quỷ quái. Mà – …
Giữa thành phố phồn hoa có một quán trà cổ kính, ban ngày tiếp đãi người dương, ban đêm tiếp đãi người âm.
Cái gọi là người âm, đó chính là người chết, cũng đại diện cho các loại yêu ma quỷ quái.
Mà – Đông Phương Sở chính là chủ nhân của quán trà này.
“Bà chủ Đông Phương, canh giờ đã tới. Mở cửa tiếp khách.”
Giờ Tý đến, Quỷ Môn quan mở cửa, ma quỷ từ các thời đại tiến vào quán trà, Đông Phương Sở mỗi ngày đều đi tới giữa hai giới âm – dương. Mới đầu, cô cũng rất nhàn nhã cho đến tận khi Hắc Bạch Vô Thường tìm đến tận cửa nói Địa phủ oan hồn cả ngày oán than dậy đất, quỷ khóc sói gào, muốn cô trợ giúp hóa giải oan hồn ở nhân gian.
Đông Phương Sở là người làm ăn, đôi mắt xoay chuyển lập tức muốn lợi ích! Hắc Bạch Vô Thường nhịn đau chia ngân lượng chỗ mình thành ba, cho cô một phận.
Hắc Bạch Vô Thường cho cô bí tịch bắt quỷ, đánh bậy đánh bạ vậy mà bước lên con đường hàng ma này!
Quỷ Vương phong tình tuyệt đại muốn bắt cô tu luyện xà yêu, ăn tâm hồ yêu, giao nhân si tình…
Từ từ, sao tên đàn ông yêu nghiệt này cứ nhìn chằm chằm cô rồi cười vậy?
[Kịch trường đặc biệt]
Đông Phương Sở quệt miệng bất mãn nói: “Ngươi làm sao mà ngay cả chuyện bưng trà rót nước thôi cũng không làm?”
Bạch Mặc Ly khóe miệng khẽ giật, lập tức đổi thành dáng vẻ ngoan ngoãn nói: “Bà chủ Đông Phương nói thế nào thì tiểu nhân này đều ngoan ngoãn học.”
Ma quỷ trong quán trà thấy vậy đều kinh ngạc muốn rớt cằm, người mà tung hoành Yêu giới nghe thôi cũng sợ mất mật – Bạch Mặc Ly sao bây giờ lại ở quán trà làm kẻ sai vặt?
Đông Phương Sở lặng lẽ lại gần bên tai Bạch Mặc Ly nói: “Nhân gian mới mở một tiệm lẩu, hai ngày nữa chúng ta đi ăn.”
Bạch Mặc Ly khóe miệng lộ ra nụ cười cưng chiều…
Bạn dịch ơi, hóng bạn dịch full.