[Nàng nữ cải nam trang bị thái tử phát hiện, hắn liền mạnh mẽ muốn đem nam trang của nàng tháo xuống] Trấn Nam Vương thế tử Phó Quy Đề có một bí mật, khiến từng giờ từng khắc đều như đang đi trên một …
[Nàng nữ cải nam trang bị thái tử phát hiện, hắn liền mạnh mẽ muốn đem nam trang của nàng tháo xuống]
Trấn Nam Vương thế tử Phó Quy Đề có một bí mật, khiến từng giờ từng khắc đều như đang đi trên một lớp băng mỏng.
Nàng thật chất không phải thế tử mà là muội muội ruột của thế tử, tự nguyện nữ cải nam trang, thay ca ca đã mất tích nhiều năm vào kinh làm con tin.
Ở trong cung, nàng sống cẩn thận dè dặt, không ngờ vẫn bị người khác nhìn thấu lớp ngụy trang.
Trong gian phòng tối, đương kim thái tử Bùi Cảnh đè chặt cổ Phó Quy Đề, đáy mắt hắn trầm xuống, giọng nói khàn khàn: "Chỉ cần ngươi nghe lời, bí mật của ngươi, cả phủ Trấn Nam Vương đều sẽ không có chuyện gì."
Phó Quy Đề bị ép phải thỏa hiệp, mặc cho Bùi Cảnh giày vò một đêm cũng không dám biểu hiện ra chút oán hận nào.
Mà sau đêm đó, liền có tin đồn Thái tử cùng Trấn Nam Vương thế tử quan hệ mật thiết, hai người ngày ngày thắp nến đêm đêm nói chuyện, ngủ chung một giường.
Dần dần, Bùi Cảnh càng ngày càng quá đáng hơn.
Chẳng những yêu cầu nàng chuyển đến Đông cung ở cùng hắn, còn không cho nàng dùng khuôn mặt thật gặp người khác.
Quá đáng hơn nữa là hắn thậm chí còn mệnh lệnh nàng mặc nữ trang, ở trước mặt bằng hữu ngày xưa cùng nàng tóc mai bên tai, cố ý cọ xát.
Phó Quy Đề vừa khẩn trương vừa khó xử, cố gắng kháng cự lại chỉ đổi lấy thắt lưng càng bị siết chặt hơn.
Khi trăng lên đến đỉnh đầu, trong mơ màng, nàng chỉ nghe thấy Bùi Cảnh thì thầm bên tai, nói: "Nàng là của ta, sao ta nỡ để bọn họ nhận ra nàng."
Khóe mắt Phó Quy Đề ngấn lệ, thầm mắng Bùi Cảnh vô sỉ.
-
Đến một ngày, ca ca nàng cuối cùng cũng đã trở về, tất cả mọi thứ quay lại quỹ đạo ban ban đầu.
Phó Quy Đề nghĩ cách thoát khỏi Bùi Cảnh, vừa khôi phục thân phận nữ nhi lập tức đính hôn.
Ngày đại hôn, Bùi Cảnh dẫn theo mấy ngày kỵ binh tới vây kín cửa phủ.
Sắc mặt hắn lạnh băng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Phó Quy Đề, tay giơ trường cung nhắm ngay đầu tân lang.
Phó Quy Đề chất vấn hắn: "Thái tử điện hạ, vì sao muốn làm khó phu quân của ta?"
Dây cung trong tay Bùi Cảnh cùng dây cung trong đầu hắn đột nhiên đứt đoạn, đôi mắt hắn đỏ ngầu lặp lại: "Phu quân của nàng?"
Từng chữ như máu, từng câu như cứa vào tận tim.
Hai người xa xa nhìn nhau, Phó Quy Đề mỉm cười mời hắn vào uống chén rượu mừng.
Nàng tươi cười duyên dáng, ánh mắt khi nhìn hắn ánh lên vẻ đẹp mê hồn, giống như lần đầu gặp gỡ.
-
Năm ấy trời đổ tuyết lớn, Bùi Cảnh một mình dựa vào lan can, đứng trên lầu cao nhìn xuống. Thấy đám con tin trốn dưới mái hiên tránh tuyết, ai nấy cũng mặt ủ mày chau, duy chỉ có một người là khác biệt.
Người đó mắt sáng như sao, cười lên rạng rỡ như hoa.
Hắn nhìn thiếu niên thò nửa đầu ra ngoài, đưa tay tiếp được một bông tuyết đang rơi xuống.
Đôi mắt lạnh của Bùi Cảnh khẽ lay động, trái tim giống như tan chảy theo bông tuyết trên đầu ngón tay thiếu niên.
Chính là từ khoảnh khắc ấy, hắn liền muốn độc chiếm nụ cười đó, mặc kệ phải dùng biện pháp gì.
Truyện drop rồi ạ 🥲🥲🥲