Số chương : 107 + 13NT ăn án: Hề Nhụy, đích nữ của Đại Lý Tự Khanh, là quý nữ chấn động ở kinh đô, cầm kỳ thi họa đều không thông. Thế nhưng nàng ngày ngày kiều diễm động lòng người, gia tộc lại có qu …
Số chương : 107 + 13NT
ăn án:
Hề Nhụy, đích nữ của Đại Lý Tự Khanh, là quý nữ chấn động ở kinh đô, cầm kỳ thi họa đều không thông.
Thế nhưng nàng ngày ngày kiều diễm động lòng người, gia tộc lại có quyền thế, cho dù là phế vật một chút, cưới về làm bình hoa cũng tốt.
Năm nàng đến tuổi cập kê, bà mối đạp ngưỡng cửa Hề gia, Hề phụ nhiều lần lựa chọn, rốt cuộc chọn trưởng tử của Lại Bộ Thượng Thư.
Sao. Sợ thành thân. Hề Nhụy: Nam nhân trong thiên hạ đều giống chó, làm một người tự tại thì thế nào?
Vì thế ngày nhà trai cầu thân, nàng mặc một bộ váy dài trắng, mắt đẫm lệ, tay nâng làn váy bịch một tiếng quỳ gối trước tiền đường.
"Phụ thân có điều không biết, tâm nữ nhi sớm duyệt Kỳ gia tướng quân, không phải khanh không gả, nay nghe nói đối chiến Hung Nô sinh tử không rõ, cho nên tự thỉnh thủ tiết ba năm”.
Hề phụ tức giận đến thổi râu trừng mắt, một bữa tiệc nghị hôn thành gà bay chó sủa.
Trải qua chuyện này, Hề gia trở thành trò cười ở kinh đô, mọi người đều giễu cợt nàng to gan làm bậy lại không biết tự lượng sức mình.
Vội tự quyết định trở thành góa phụ, Hề gia tiểu thư này ngược lại là người đầu tiên.
Nói đến cũng đúng, Kỳ công gia nắm binh quyền kia nếu có thể sống sót trở về, làm sao có thể để ý loại nữ tử ngoại trừ mỹ mạo thì không có chỗ nào tốt này?
Chợt có một ngày Kỳ Sóc giả chết chạy thoát, quân Trấn Bắc chiến thắng hồi triều, cả nước hân hoan.
Hề Nhụy nấp trong đám đông nhìn nam tử cao ngất mặc khải giáp, uy phong lẫm liệt, mơ hồ cảm thấy hai chân nhũn ra.
"...Cha, đã nhiều năm nữ nhi không gặp ngoại tổ mẫu nên thật là nhớ nhung người, không bằng cho phép nữ nhi đi huyện Đan Dương ở một thời gian?”.
Sau đó, đêm tân hôn nến đỏ chen chúc.
Thân hình cao lớn của nam nhân hoàn toàn trấn áp nàng, tiếng cười khàn khàn trêu tức vang bên tai nàng.
"Nghe nói phu nhân thâm tình đến cực điểm?".
Hề Nhụy hữu khí vô lực, nhớ đến cảm giác run rẩy ngày đó quả thật cũng không phải ảo giác.