Chương 3: Liếʍ Không Chết Thì Cứ Liếʍ Đến Chết

Sáng hôm sau, tin tức Ngu Tinh Vũ làm Lâm Tịch trọng thương nên bị phạt 30 roi nhốt vào Tư Quá Nhai đã lan truyền khắp toàn bộ Thiên Lan Tông.

Mà ngày hôm sau bị roi đánh xong, Ngu Tinh Vũ bị đệ tử điện Chấp Pháp đưa đến Tư Quá Nhai, ngay cả vết thương máu me đầm đìa ở lưng cũng chưa được xử lý.

Cũng may nàng hoàn thành nhiệm vụ nhận được 100 điểm. Nàng trực tiếp dùng hết đổi lấy đạo cụ "Trị liệu". Trong nháy mắt vết thương ở lưng đã hồi phục như cũ.

Thật vất vả mới kiếm được số điểm kia khiến Ngu Tinh Vũ đau lòng một phen.

Nhưng cơ thể là vốn liếng của cách mạng, nên phải biết quý trọng một chút. Nàng vẫn còn dựa vào cơ thể này để tác oai tác quái! À không, là chăm chỉ đi theo cốt truyện.

Về phần chép lại nội quy 100 lần, nàng không chép một chút nào!

Nàng chính là nữ phụ độc ác kiêu ngạo, không chép nội quy mới không OOC! Nàng rất chuyên nghiệp có được không!

Ngoài ra, tay nàng nói - không muốn chép.

Nàng nhàm chán ngồi trong căn phòng tồi tàn, cầm trên tay chiếc Huyền Ngọc Giản, trong miệng lẩm bẩm chửi rủa không ngừng.

Huyền Ngọc Giản là công cụ truyền tin trong giới tu chân, cao cấp hơn Truyền Âm Phù.

Không chỉ có thể dùng để trò chuyện với nhiều người, trên ngọc giản còn có đủ loại tin tức của các môn phái, thậm chí có thể lưu ảnh và gửi hình.

Điều này làm nàng cảm thấy rất hiện đại, nhưng cũng tức giận không thôi, bởi vì ở đâu cũng có kẻ bàn phím!

Bây giờ trong bảng tin nội bộ của Thiên Lan Tông, toàn là tin đồn về nàng và Thẩm Chước!

Thậm chí còn có cả tiểu thuyết, truyện ngắn!

Nàng tuỳ ý liếc qua một đoạn tiểu thuyết, trong đó viết rõ ràng - trước khi nàng ép buộc Thẩm Chước đính hôn với mình, mà ỷ vào thân phận con gái trưởng lão để cưỡng bức Thẩm Chước quan hệ.

Chết tiệt! Thật là bệnh hoạn!

"Hệ thống, Thẩm Chước nhất định cũng đã nhìn thấy những tin đồn này rồi, ta có thể giải thích với hắn một chút được không? Ta thật sự không thích hắn! Từ hôn! Ta ngay lập tức từ hôn với hắn!"

Hệ thống nghe xong thì lắc đầu.

“Ký chủ không thể từ hôn với phản diện, hôm nay nữ chính sắp xuất hiện, tiếp theo ký chủ sẽ đi theo cốt truyện là - phát hiện Thẩm Chước yêu nữ chính ngay từ cái nhìn đầu tiên, cho rằng nữ chính quyến rũ Thẩm Chước, bắt đầu bắt nạt báo thù nữ chính!”

“Cốt truyện này đều dựa trên việc ký chủ thích Thẩm Chước, xin Thân Thân ký chủ duy trì nhân vật phản diện độc ác!”

Ngu Tinh Vũ: “……” Lần trước ta thấy vô nghĩa như vậy là khi bị lực lượng cốt truyện bóp chết hai ngày trước.

“Hệ thống ngươi nói cho ta biết, cái này không phải là duy trì nhân vật phản diện độc ác, mà là duy trì nhân vật chó liếʍ Thẩm Chước!”

Hệ thống: “Ký chủ đừng nóng vội nhé~ dù ký chủ muốn từ hôn, cũng nên do phản diện nhắc tới, mới phù hợp với cốt truyện gốc.”

“Tin vui là trong sách, chính là phản diện vừa thấy đã yêu nữ chính, sau đó công khai đề nghị từ hôn với tiểu thư giả.”

“Hiện tại ký chủ chỉ cần kiên nhẫn một chút là được, cũng không cần mấy ngày đâu.”

“Còn một tin vui nữa là, ngoại trừ {nhiệm vụ chính tuyến}, còn có một nhiệm vụ tùy chọn: mỗi ngày bày tỏ tình yêu với phản diện!”

“Dừng lại! Đây là nhiệm vụ chó chết gì vậy! Có đánh chết ta cũng không làm nhiệm vụ tùy chọn ngu ngốc như này!”

Trước một giây nói với nàng, phản diện sẽ sớm từ hôn với nàng, giây sau lại bắt nàng làm nhiệm vụ chó liếʍ, hệ thống ngu này có vấn đề gì không vậy!

Hệ thống: “Thật không chọn sao? Nhiệm vụ ban thưởng: mỗi lần bày tỏ tình yêu thành công, có thể nhận được 200 điểm.”

Ngu Tĩnh Vũ: “?” Cái quái gì vậy, 200 điểm?!

“Chọn! Ta chọn! Nhiệm vụ này giống như được sinh ra để dành cho ta! Thẩm Chước ở đâu, ta sẽ đi liếʍ hắn ngay bây giờ!”

Cái này không phải là không có tiền đồ, mà cái này gọi là chuyên nghiệp! Nàng nếu như muốn duy trì nhân vật, thì làm sao có thể không giả vờ thích Thẩm Chước được chứ.

Liếʍ hắn! Liếʍ cho đến chết thì thôi!

Mới ngày hôm qua còn tuyên bố nếu như còn liếʍ Thẩm Chước thì nàng không phải là người, mà hôm nay lại liếʍ tiếp. Đúng là mặt dày đến mức không thể chịu nổi.

Nhưng ai bảo Thẩm Chước là cỗ máy cung cấp điểm cho nàng chứ!

Trong cửa hàng điểm, có đủ thứ tốt, nàng sao có thể không muốn điểm chứ!

May là con chó phản diện này có ngoại hình đẹp trai, nếu không thì nàng một con sói săn sắc đẹp cũng không thể thốt ra mấy lời yêu thương với hắn được.

...

Ngu Tinh Vũ cất Huyền Ngọc Giản lại, định lười biếng nằm ngủ một giấc thì hệ thống lại vang lên một tiếng chuông điện tử.

"Hệ thống nhắc nhở: Có người đến Tư Quá Nhai! Đó là đại sư huynh Diệp Tố của ký chủ, cũng là nam phụ si tình trong sách."

"Hắn cũng giống như phản diện, sẽ yêu nữ chính sau khi nữ chính xuất hiện."

“Chỉ là Thẩm Chước yêu nữ chính ngay từ cái nhìn đầu tiên, còn Diệp Tố sau khi nhìn thấy nữ chính bị bắt nạt thì sinh lòng thương xót, dần dần nảy sinh tình yêu, bắt đầu âm thầm bảo vệ nữ chính.”

“Đáng tiếc hắn không phải là nam chính, nữ chính không yêu hắn, nhưng hắn là điều khó nói trong lòng ta!”

Ngu Tinh Vũ nhếch môi.

[Nói chung, trong tiểu thuyết luôn có một nam phụ si tình để lấy nước mắt của độc giả.]

[Nhưng đây liên quan cái rắm gì đến ta? Theo cốt truyện sau khi yêu nữ chính, Diệp Tố sẽ không còn yêu chiều tiểu sư muội là ta nữa, còn vì nữ chính mà trở mặt thành thù với ta.]

[Chậc chậc chậc, thôi thì nói cho hay là nam phụ si tình, nhưng thực chất Diệp Tố chẳng phải là kẻ ngốc bám đuôi nữ chính hay sao.]

Hệ thống: [Ký chủ nói vậy cũng không sai.]

Tư Quá Nhai sắt đặp kết giới.

Diệp Tố biết tiểu sư muội của mình từ nhỏ đã được nuông chiều, ăn ngon mặc đẹp, cũng chưa bao giờ tu luyện.

Nên hắn lấy cớ mang cơm, lấy được lệnh cấm của Tư Quá Nhai từ tay Chấp Pháp điện Chưởng Điện, mới có thể vào được.

Nhưng vừa mới bước vào kết giới, đã nghe thấy giọng nói của tiểu sư muội, nói hắn là gì - nam phụ si tình, kẻ ngốc bám đuôi?

Câu này là ý gì?

“Đại sư huynh, sao bây giờ mới đến, huynh biết không tối qua muội còn chưa ăn cơm, trên người cũng không có Tịch Cốc Đan, muội sắp ngất xỉu rồi.”

Ánh mắt Ngu Tinh Vũ toả sáng nhìn Diệp Tố, những lời nàng nói không hề giả.

Nàng thực sự rất đói, đặc biệt là khi nhìn thấy hộp thức ăn trong tay Diệp Tố, nàng càng đói hơn.

Nhưng trọng tâm của lời nàng không phải là "đói", mà là để nói với Diệp Tố trên người nàng không có Tịch Cốc Đan!

Diệp Tố là đại đệ tử của Phong Trần Kiếm Tôn, không chỉ tu luyện kiếm đạo mà còn tu luyện đan đạo, là một thiên tài hiếm có trong môn phái vừa tu kiếm vừa tu đan.

Chính vì Diệp Tố tinh thông đan đạo, lại biết y thuật, nên khi nữ chính năm lần bảy lượt bị bắt nạt bị thương, đều là Diệp Tố chữa trị cho nữ chính.

Dần dần, sinh lòng thương tiếc, tình cảm nảy nở theo thời gian.

Sau đó, Diệp Tố thậm chí còn tặng cho nữ chính tất cả các loại đan dược thượng hạng cực phẩm mà hắn luyện chế.

Nàng sẵn sàng gọi Diệp Tố là "hộp thuốc di động" của nữ chính.

Bây giờ nữ chính vẫn chưa xuất hiện, Diệp Tố vẫn chưa đối đầu với cô, trở mặt thành thù.

Nếu nàng vẫn còn gọi hắn là đại sư huynh, xin một viên Tích Cốc Đan cũng không quá đáng lắm đâu, mua ở chỗ hắn cũng được.

Tránh ngày mai không ai đến đưa cơm cho nàng, còn tiếp tục bị đói bụng nữa.

Nàng đến đây để làm nhiệm vụ cốt truyện, không phải để giảm cân.

Lại tiếp tục giảm, lỡ giảm mấy lạng thịt ở ngực thì làm sao bây giờ, phẫu thuật thẩm mỹ đắt lắm nhé.

Nói gì thì nói, ngực của nàng là hàng thật chứ không phải hàng giả đâu.

[Hệ thống, sao Diệp Tố không nói gì mà cứ nhìn chằm chằm vào ta làm gì vậy?]

Hệ thống: “Có thể là vì ký chủ quá xinh đẹp.”

[Ngươi thật là rất biết nói chuyện, có tố chất làm chó liếʍ.]

Diệp Tố nhìn chằm chằm vào cánh môi của Ngu Tinh Vũ, hắn vừa mới nghe thấy tiếng của nàng sao?

——Tiểu sư muội rõ ràng không có mở miệng nói chuyện, vậy mà hắn lại nghe thấy tiếng.

“Tiểu sư muội vừa mới nói gì vậy?”