Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Câu Lạc Bộ Linh Lực Hệ Liệt
Truyện Nhiệm Vụ Cứu Yêu của tác giả Bồng Vũ thuộc thể loại ngôn tình đặc sắc, thú vị với môt câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng nhưng ngập tràn cảm xúc. Đến với truyện là một câu lạc b …
Xem Thêm

“Còn có vĩ khoản? Cái gì vĩ khoản?” Anh giận kêu.

“Đây là quy định của câu lạc bộ linh lực, phàm là người tới cửa mua hy vọng ngoại trừ phí dụng, sau khi nhiệm vụ hoàn thành tôi có thể tùy ý lấy một thứ gì đó của anh, không thể cự tuyệt, tơi hy vọng đến lúc đó anh có thể trả được.” Lần đầu tiên ở trước mặt người xa lạ cô nói nhiều như vậy.

“Đùa cái gì hả? Nói cho cô biết, tôi chẳng những không trả tiền, ngay cả vĩ khoản chết tiệt gì đó cũng sẽ không cho cô, cô muốn đi theo tôi như thế nào thì tùy cô, chỉ cần cô không sợ ta ngày nào đó tôi đầu óc mơ hồ cường bạo cô lên giường, cô thích bao lâu thì bao lâu...” Anh giận dữ đe dọa cô.

Phút chốc, một cơn gió lạnh đánh thẳng vào mặt anh, anh chỉ cảm thấy hơi thở có cảm giác mát, vươn tay sờ, không ngờ môi đã kết một tầng băng, không mở miệng được.

“Anh rất ồn ào.” Cô lạnh lùng nhìn anh.

Kha Bá Ấp bị chuyện xảy ra trước mắt làm sợ hãi đến nghẹn họng nhìn trân trối, rõ ràng anh chỉ nhìn thấy cô ta thoáng nhìn qua, miệng liền kết băng.

Ông trời! Người phụ nữ này... biết ma thuật? Hay là... siêu năng lực?

“Đây là một chút giáo huấn nho nhỏ cho anh, Kha tiên sinh.” Cô cong môi, bị dáng vẻ ngu ngốc của anh làm nở nụ cười.

Kha Bá Ấp đầu óc đang hỗn loạn, lại bị nụ cười động lòng người của cô đoạt đi ý thức.

Cô cười lên quả thực đạp đến ngây người.

Ấn tượng của Lãnh Quan đối với Kha Bá Ấp rất không tốt, anh ta là người đàn ông tự đại mù quáng nhất cô từng gặp qua, cô không rõ người không có đầu óc giống anh ta sao có thể sinh ra đứa nhỏ thông minh như Đạt Đạt?

Nhất định là di truyền từ mẹ! Cô khẳng định.

“A...” Anh mở không nổi miệng, vội vàng vọt tới phòng bếp rót ly nước ấm làm băng trên môi tan ra.

Lãnh Quan thừa cơ ngẩng đầu nhìn bốn phía, căn nhà này có chút cũ kĩ, nhưng giữ gìn thật sự sạch sẽ, có thể thấy người giúp việc đã làm tròn bổn phận, nếu không giống Kha Bá Ấp người suốt ngày lưu luyến bên ngoài làm sao có thể đi chú ý mọi việc trong nhà?

“Cô học ở đâu yêu thuật chỉnh người này?” Kha Bá Ấp trở lại phòng khách, đến bên cạnh cô chất vấn.

“Đây không phải yêu thuật, đây là linh lực.” Cô còn đang nhìn một số ảnh chụp trên tường lò sưởi, đây đều là người trong dòng họ Kha gia.

“Linh lực?” Anh ngẩn ngơ.

“Đúng vậy.” Ánh mắt cô bị bức ảnh chụp bé trai thu hút, bé trai trong ảnh chừng chín tuổi, nhưng hiển nhiên chính là phiên bản của Đạt Đạt.

“Nói cho tôi biết đó là năng lực quỷ gì?” Anh bị thái độ của cô chọc giận, chưa bao giờ có người phụ nữ nào không coi anh vào mắt! Anh tức giận đến vươn tay bắt lấy cổ tay cô, muốn cô đối mặt với anh.

Lãnh Quan bị chọc giận, trừng mắt, một luồng khí lạnh từ cổ tay cô đông lạnh tay anh, trong nháy mắt toàn bộ cánh tay anh đã bị đông cứng, rút không được.

“Linh lực của tôi chính là loại siêu năng lực chuyên đông chết người này, chưa được tôi cho phép, anh tốt nhất đừng chạm vào tôi. Hiểu không?” Lãnh Quan ghé sát vào anh, từng tiếng gằn đều mang theo hàn ý làm người ta lạnh run.

Kha Bá Ấp chỉ có thể gật gật đầu. Xem ra, đối mặt với “băng sơn mỹ nhân” này, anh tốt nhất nên cẩn thận một chút.

Lãnh Quan nói xong, phút chốc thu hồi lãnh khí, băng trên tay Kha Bá Ấp biến mất, nhưng anh vẫn nhịn không được xoa xoa cánh tay cho ấm.

“Người trong bức ảnh này là anh sao?” Cô chỉ chỉ tấm ảnh kia.

“Phải, đó là tôi lúc tám tuổi.” Kha Bá Ấp không dấu vết đứng cách xa cô một chút, còn bị đông lạnh thêm lần nữa, anh nhất định sẽ lạnh chết.

“Bé trai ủy thác tôi rất giống anh, Kha tiên sinh, anh chối không được rồi, tôi có thể cam đoan nó tuyệt đối là con trai anh.”

“Phải không? Sẽ là ai sinh con cho tôi chứ?” Anh không thể không cố gắng nhớ lại những người phụ nữ từng kết giao qua ai có khả năng thụ thai nhất.

“Phong lưu trước sau gì cũng phải trả giá đắt.” Cô cười lạnh tránh ra.

“Này, từ giờ trở đi cô thật sự muốn đi theo tôi sao?” Anh nhìn cô không định đi, nhịn không được lại hỏi.

“Nhiệm vụ của tôi còn chưa chấm dứt.”

“Nhưng, nếu căn bản sẽ không có chuyện gì xảy ra? Cô đi theo tôi như vậy sẽ không gặp phiền phức gì sao? Bạn trai hoặc chồng sẽ không hiểu lầm sao?” Anh cố ý thăm dò cô.

“Sẽ không.” Cô trả lời đơn giản.

“Cô... cô rốt cuộc là loại người nào?” Anh thật sự tò mò. Cô cho anh một loại cảm giác không hợp với thế giới thật, lạnh lùng, bất cần, ít nói cười, cô so sánh cùng oanh oanh yến yến bên người anh thật sự vô vị hơn nhiều, nhưng anh lại không thể bỏ qua sức hấp dẫn độc đáo phát ra bên ngoài vẻ lạnh như băng của cô, có lẽ lạnh như khối băng, hơn nữa lại có năng lực kinh người, nhưng anh chẳng biết từ đâu ra lại có suy nghĩ, cho rằng bề ngoài lạnh như băng của cô đã chôn giấu một ngọn lửa người khác nhìn không ra, đang đợi được dẫn động, phát nhiệt.

Có điều, anh cũng sẽ không mạo hiểm nguy cơ bị đông chết đi châm ngọn lửa của cô, muốn chơi trò tình yêu anh sẽ tìm đối tượng “an toàn” một chút, băng sơn mỹ nhân này để lại cho dũng sĩ không sợ chết đi chinh phục đi!

“Anh chỉ cần biết rằng tôi tên Lãnh Quan là được.” Cô trở lại sô pha ngồi xuống, bỗng nhiên nghĩ đến Đạt Đạt, đứa bé này hiện tại đang chạy loạn ở chỗ nào?

“Được rồi, Lãnh Quan, tôi hy vọng chúng ta có thể đạt thành hiệp nghị, nếu trong một tháng mà không có việc gì xảy ra, tôi sẽ không trả phí cho cô, xin cô tự động rời đi; Nếu đúng như lời cô nói, tôi lại bị tai nạn bất ngờ gì đó...” Anh dừng lại. Nếu cô ta nói là sự thật, vậy dùng một trăm vạn mua bình an kỳ thật cũng rất có lời.

“Anh sẽ có chuyện, cho nên sớm chuẩn bị tốt một trăm vạn nguyên tiền thanh toán đi!” Cô phát hiện trên người anh ta có dòng khí nào đó không ổn định, đó không phải là hiện tượng tốt. Nói khó nghe một chút, cô đã nhìn thấy rất nhiều người sắp “nghẻo” cũng giống như anh ta dương khí trên người mất dần, tùy thời sẽ bị thượng đế triệu về.

“Cái gì?”

“Nếu tôi là anh, tôi sẽ bắt đầu nghĩ xem ai muốn đẩy tôi vào chỗ chết, mà sẽ không ở trong này nhiều lời vô nghĩa.” Cô lạnh lùng nhắc nhở anh.

Thân là chủ tịch xí nghiệp, bên người Kha Bá Ấp xuất hiện nguy cơ nhất định không đơn thuần, Lãnh Quan tin tưởng việc “ngoài ý muốn” này sau lưng nhất định có người thao túng, hơn nữa người kia cũng không phải nhân vật đơn giản.

Xe vô cớ cháy, chuyện này là kiệt tác của người có siêu năng lực sao?

Vẻ mặt Lãnh Quan trầm xuống.

Kha Bá Ấp bị lời của cô làm chấn động. Chuyện hôm nay chẳng lẽ không phải ngoài ý muốn? Chẳng lẽ kế tiếp thật sự sẽ có hai lần nguy hiểm giống hôm nay đang chờ anh sao?

Trời ơi! Anh bỗng nhiên không khỏi cảm thấy sống lưng thoáng lạnh.

***

Mới đầu, người trong nhà đối với việc bên người Kha Bá Ấp có thêm một người vừa đẹp trai lại vừa xinh đẹp khiến mọi người cảm thấy vô cùng tốt, bọn họ đều muốn biết Kha gia đại thiếu chỉ dính với phụ nữ “bạn tình” lúc này đây rốt cuộc là nam hay nữ. Anh ta sẽ không vui đùa với phụ nữ tới chán rồi, muốn đổi khẩu vị chứ?

Thời gian này Lãnh Quan một tấc cũng không rời anh, mặc kệ đến công ty hay là chốn thanh sắc, cô cũng không xa anh. Kha Bá Ấp chưa bao giờ giới thiệu cô với người khác, anh đối với sự tồn tại của cô vẫn thấy khó chịu, mỗi khi thấy cô anh sẽ nghĩ đến còn hai lần nguy hiểm khiến người ta bủn rủn cả người đang chờ anh, đó cũng giống như báo trước cái chết của anh vậy, làm người ta phiền muộn nghi ngờ.

Có điều, ngoại trừ ngày đầu tiên, Lãnh Quan đã có năm ngày ngay cả một chữ cũng chưa nói, chỉ lẳng lặng ở bên cạnh anh làm chuyện cô nên làm. có khi Kha Bá Ấp thật phục công lực “trầm mặc” của cô, cô cùng đám phụ nữ lưỡi dài anh quen thực sự cách biệt một trời.

Thêm Bình Luận