Anh ấy vẻ mặt hờn dỗi, ủy khuất lên án: "Lúc nào em cũng thế, em không yêu anh!" "Ngay cả trái tim này cũng cho anh, anh còn muốn em làm sao đây?" "Muốn em yêu anh, chỉ yêu anh, vĩnh viễn đều như thế" …
Anh ấy vẻ mặt hờn dỗi, ủy khuất lên án:
"Lúc nào em cũng thế, em không yêu anh!"
"Ngay cả trái tim này cũng cho anh, anh còn muốn em làm sao đây?"
"Muốn em yêu anh, chỉ yêu anh, vĩnh viễn đều như thế"
- ---Kỳ nghỉ hè ở trường trung học, Thời Lục bị bệnh nên được đưa về quê tĩnh dưỡng, ở đó anh đã gặp một đứa trẻ hoang dã biết trèo đèo lội suối.
Vào buổi sáng long lanh những hạt sương sớm, cô bé đội chiếc mũ rơm to đứng dưới mái hiên, đi chân trần và mang quần đùi, tay cầm cái thúng nhỏ, đôi mắt long lanh rủ rê anh.
"Thời Lục, hôm nay chúng ta cùng nhau đi bắt cá chạch đi?"
Sau này, Thời Lục phải hao tâm tốn sức để đưa người tới bên mình. Ngày hôm đó, Thiên Huỳnh chuyển đến Thị Nhất Trung. Thời Lục dẫn theo một đám bạn học ra cổng trường nghênh đón. Vừa đi qua góc ngoặt thì thấy một cô gái đang ôm cặp sách đứng ngay hành lang có mái che, nhìn trận thế lớn phía sau hắn, trong ánh mắt có chút sợ hãi, theo bản năng mím môi khẽ gọi hắn.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Yêu Chiều Fan Hâm Mộ hoặc Tiểu Thanh Mai của cùng tác giả.
Ahhh, hay thật sự ấy, biết là tính cách na9 như vậy nhiều khi rất khó chịu nhưng quả thật nu9 đẫ chữa lành cho na9 rất yêu luôn. Thấy đôi này yêu nhau mà cute quá rụt rè yêu quá!😍