Lần đầu tiên gặp Từ Mặc Sinh, Thạch Nham cảm thấy anh là một người nguy hiểm, từ đó cô cố ý tránh mặt anh, nhưng anh tệ hơn cô tưởng tượng rất nhiều. Một đêm nọ, anh công khai xông vào nhà cô, mặt khô …
Lần đầu tiên gặp Từ Mặc Sinh, Thạch Nham cảm thấy anh là một người nguy hiểm, từ đó cô cố ý tránh mặt anh, nhưng anh tệ hơn cô tưởng tượng rất nhiều. Một đêm nọ, anh công khai xông vào nhà cô, mặt không biểu tình ngồi trên sô pha: “Ngủ với anh ta à?”
“Xin hãy tôn trọng bản thân.” Giọng điệu Thạch Nham tức giận, nhưng cô lại kìm nén, không dám biểu hiện quá rõ ràng.
“Tôn trọng?” Từ Mặc Sinh nhai trong miệng hai chữ này, rất nhẹ nhàng, có chút giễu cợt, “Không tôn trọng chính mình thì có thể làm gì?”
Truyện dịch chán thật sự, nội dung có vẻ hay mà dịch ngôn từ diễn đạt chán quá