"Cô vẫn có thể ăn trong tình huống này ư?" "Tất nhiên rồi! Tôi sẽ phải thưởng thức hương vị thơm ngon này cho đến khi tôi chết. Anh có thử muốn một cái không? Cô đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyế …
"Cô vẫn có thể ăn trong tình huống này ư?"
"Tất nhiên rồi! Tôi sẽ phải thưởng thức hương vị thơm ngon này cho đến khi tôi chết. Anh có thử muốn một cái không?
Cô đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết với vai Luana, cô công chúa bị bỏ rơi.
Và cái chết của cô đã được định sẵn.
Cô ấy chỉ muốn cho mọi người thưởng thức tài năng nấu ăn của mình, nhưng cô ấy đã bị hiểu lầm là một phù thủy vì món thịt bò khô vị phô mai của mình!
Người dẫn dắt cuộc chinh phạt , Công tước Legion, người đã bị mất đi vị giác, đã đưa cô đến Đế Quốc vì món thịt khô phi thường của cô và để cô phá giải lời nguyền mà gai đình anh đã phải chịu qua nhiều thế hệ.
“Nó rất ngon phải không?”
“Chuẩn bị món tương tự như vậy cho bữa tối.”
Cô ấy rất vui khi có thể nấu và được ăn bao nhiêu món ăn ngon như cô ấy vẫn luôn mong muốn…
Nhưng bây giờ, cô ấy cũng muốn chăm sóc cho Legion.
"Ăn ba bữa một ngày, và thêm cả món tráng miệng. Mình chắc rằng anh ấy sẽ có thể tăng cân…!"
Công tước lấy miếng thịt khô từ công chúa. Nhìn bề ngoài, nó chẳng khác gì thịt khô bình thường.
Nhưng khi anh ấy cắn một miếng, cảm giác như một thế giới khác vừa được mở ra.
Món thịt khô do công chúa làm nó mềm hơn những món thịt khô khác trên đời , chỉ cần cắn nhẹ một cái nó đã gãy ra ngay lập tức.
Hương vị đậm đà của thịt trần ngập trong miệng mỗi khi anh nhai. Đúng như cô ấy nói.
Anh có thể cảm nhận được hương vị thơm ngon của miếng thịt cay. Và đến cuối ngày, anh lại muốn ăn thêm nữa.
tham vọng của anh thoáng tan đi trong chốc lát.
“Ban đầu ta không muốn gì hết, nhưng giờ ta nghĩ ta đã tìm ra thứ ta muốn.”
Ẻo ẻo