Chương 8: Tìm đường khác

Thân thể Lý Giai Nhi như rơi vào hầm băng, đôi tay gắt gao ôm lấy chính mình, thân thể không kiềm chế được mà run rẩy, nhưng cô ta rất nhanh bình tĩnh lại, lau mặt, sau đó cúi đầu cười khổ.

Mấy năm nay cô ta đã trải qua quá nhiều trắc trở, đã sớm quen với những thăng trầm trong nhân sinh, một chút chuyện này không thể phá vỡ ý chí của nàng.

“Anh Quý, thôi bỏ đi, chuyện này anh không cần lo nữa đâu. Trời không tuyệt đường người, con đường này đi không thông, thì em có thể thử đường khác, dù sao ngay cả thời khắc tồi tệ nhất em cũng từng trải qua rồi, không sợ.” Cô ta đứng lên, thận trọng cúi đầu, hốc mắt vẫn đỏ hoe như cũ, khóe môi mang lên nụ cười nhạt.

Sự kiên cường quả cảm của cô ta hoàn toàn khiến cho Quý Miện cảm động, Quý Miện giơ tay nói, “Cô chờ một lúc đã, tôi đã cho người đi hỏi giúp cô rồi, xem xem ai đang chơi xấu sau lưng cô. Nếu như có thể hòa giải, tôi sẽ làm người trung gian hòa giải cho cô.”

“Không cần, không cần, vậy thì phiền anh quá…” Lý Giai Nhi liên tục xua tay, nước mắt vừa lui đi giờ lại bắt đầu tụ lại.

Cảm giác được người khác quan tâm thật tốt, cô ta có chút khống chế không được sự mềm yếu của mình.

“Không phiền, chỉ là nói mấy câu thôi. Cô ngồi một chút đi, tôi đi một chút rồi sẽ trở lại.” Quý Miện ra hiệu cho Lý Giai Nhi ngồi lại chỗ cũ, lại bảo trợ lý pha cho coo ta một ly cà phê mới, lúc này mới đi lên tầng cao nhất đến phòng chủ tịch.

Phương Khôn cũng đang ở tầng cao nhất, hơn nữa dường như nghe được một ít tin tức nào đó, sắc mặt thực cổ quái.

Thấy BOSS, Phương Khôn lập tức kéo hắn đến sau bàn, thấp giọng nói, “Là Tiếu Gia Thụ. Anh nói coi, tên tiểu tử này đang muốn làm gì vậy? Đây là lần đầu tiên Tiếu Gia Thụ gặp Lý Giai Nhi đúng không? Không thù không oán, cậu ta đang phát điên cái gì vậy? Tu tổng cũng thật là, thế mà hỏi cũng không hỏi mà đã đồng ý rồi, chẳng lẽ ông ấy không nhận ra thực lực của Lý Giai Nhi sao? Lý Giai Nhi hiện tại đang nổi tiếng, cũng đã có mấy trăm vạn fans rồi, chỉ cần đầu tư thêm một chút liền có thể trở thành tiểu thiên hậu trong giới ca sĩ rồi. Đây chính là một cây rụng tiền, với sự khôn khéo của Tu tổng, đáng lý ra không nên đồng ý với loại yêu cầu vô lý này của Tiếu Gia Thụ mới đúng? Anh nói xem, hai người bọn họ sẽ không phải là cha con thật đấy chứ?”

“Quả nhiên là cậu ta.” Quý Miện xoa xoa ấn đường, trầm giọng hỏi, “Nguyên nhân cụ thể là gì cậu hỏi thăm được không?”

“Không hỏi thăm được, người ta nói phong sát liền phong sát, không nói rõ nguyên nhân. Theo em thấy, tiểu tử này học theo mấy tên tổng tài trong tiểu thuyết đấy, trước đem Lý Giai Nhi bức đến con đường cùng, sau đó lại đề nghị đến chuyện bao nuôi?” Phương Khôn bắt đầu tưởng tượng.

Quý Miện hơi hơi sửng sốt, cuối cùng cười lạnh lên, “Mặc kệ cho dù cậu ta muốn làm cái gì, tôi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.” Dứt lời, hắn đẩy cửa văn phòng chủ tịch đi vào.

Phương Khôn không dám đi vào, đành phải đi đến khoa thư ký, tìm mấy chị thư ký để hỏi thăm thêm chút chuyện.

“Cậu đã đến rồi.” Tu Trường Úc cũng không ngoài ý muốn khi thấy Quý Miện đến, ôn thanh nói, “Ngồi đi.”

Quý Miện nhìn quanh bốn phía, phát hiện Tiếu Gia Thụ đã đi rồi, thấy bản kế hoạch mà y đưa đến đang nằm trong tay Tu Trường Úc, đối phương lại đang nghiêm túc cẩn thận mà lật xem.

“Tu tổng, công ty chúng ta am hiểu bồi dưỡng diễn viên, đã cho ra đời vài ảnh đế, ảnh hậu, nhưng đến bây giờ vẫn không có nam nữ ca sĩ nào có sức ảnh hưởng lớn cả. Nếu có thể ký hợp đồng với Lý Giai Nhi, vừa vặn có thể lấp đầy khoảng trống này, vì sao ngài lại muốn từ chối? Cô ta là một hạt giống tốt, tin rằng với ánh mắt của ngài có thể nhìn ra được.” Quý Miện không nhanh không chậm nói.

“Trước khi trả lời vấn đề của cậu, tôi cũng muốn hỏi cậu một vấn đề.” Tu Trường Úc buông bản kế hoạch xuống, gằn từng chữ, “Thân là một nghệ sĩ, tiềm năng quan trọng hay nhân cách quan trọng?”

Vấn đề khiến Quý Miện có phần bối rồi, nhưng hắn suy xét một lúc sau rồi kiên định nói, “Tất nhiên là nhân cách quan trọng.”

“Tôi biết cậu sẽ trả lời như vậy.” Tu Trường Úc thoải mái cười lên, “Cái giới này rất phức tạp, cái gọi là điểm mấu chốt của đạo đức, có thể đi xuống và xuống nữa, chỉ cần không bị truyền thông moi ra ngoài, không bị công chúng biết được, nghệ sĩ liền có thể mượn phòng quan hệ công chúng để đắp nặn mình thành một con người hoàn bảo. Nhưng thực tế thì sao? Một số người đã sớm bị thối rữa từ trong xương cốt. Tôi vẫn luôn nói với cậu —— với tư cách là một nghệ sĩ, quan trọng nhất không phải là hình tượng thương mại bên ngoài, mà là phải tăng cường bồi dưỡng phẩm chất và khả năng tự kiềm chế, đây là điều có thể để cậu không tức giận mãi, vĩnh viễn không bị fans quên đi điểm mấu chốt này.”

“Ý của ngài là nhân cách của Lý Giai Nhi có vấn đề sao? Ngài nghe ai nói vậy?” Quý Miện lắc đầu nói, “Tôi muốn ký với Lý Giai Nhi, đương nhiên là đã điều tra cô ta rồi. Năm đó cô ta đúng là có dính đến một án kiện, nhưng là người bị hại. Tuy điểm này có thể làm ảnh hưởng đến danh tiếng của cô ta, nhưng chỉ cần có thể khống chế tốt dư luận, liền có thể giành lấy được thêm thiện cảm cho cô ta. Cô ta là người thuộc phái thực lực, hoàn toàn có thể vượt qua dư luận.”

“Cậu không cần phải nói nữa, tôi đã quyết định rồi.” Tu Trường Úc rất giỏi lắng nghe ý kiến của cấp dưới, nhưng chuyện mà Tu Trường Úc đã xác định, cũng rất khó có thể xoay chuyển được.

Quý Miện không thể không từ bỏ ý định thuyết phục Tu Trường Úc, cân nhắc một lúc rồi nói, “Vậy ngài chuẩn bị làm đến loại trình độ nào? Phong sát toàn diện trong giới giải trí, không cho cô ta có cơ hội xuất hiện nữa sao?”

Tu Trường Úc xua tay, “Chỉ là không ký hợp đồng thôi. Chỉ cần không ký với Quan Thế, Quan Miện, Thủy Thủy, còn lại cô ta muốn ký với công ty nào, tôi mặc kệ. Có thể phát triển được hay không thì tùy vào thực lực của cô ta.”

Quý Miện thở phào một hơi.

Thanh danh của Tu Trường Úc ở trong giới giải trí cũng không tính là tốt, những năm đầu mang tiếng đào hoa, có rất nhiều scandal với các sao nữ, sau đó đột nhiên đổi tính, bắt đầu nghiêm túc điều hành công ty, thủ đoạn cũng trở nên càng ngày càng tàn nhẫn.

Nếu ai đắc tội ông, đừng nói là lộ diện trong giới giải trí, ngay cả chỗ đặt chân cũng không có.

Lần này ông nói muốn phong sát Lý Giai Nhi, kỳ thật để lại rất nhiều đường lui, cũng không phải thật sự đẩy người ta vào chỗ chết.

“Cảm ơn Tu tổng thủ hạ lưu tình.” Quý Miện đứng lên chuẩn bị rời đi.

Tu Trường Úc sâu kín nhắc nhở, “Cô ta không đáng để cậu thay cô ta nói cảm ơn đâu. Tiểu Miện, tri nhân tri diện bất tri tâm, cậu quá dễ mềm lòng, đừng có người nào cũng giúp đỡ như thế.”

Quý Miện khàn khàn nói, “Lúc trước nếu không phải có ngài giúp tôi, làm sao có tôi của ngày hôm nay? Cho nên mới nói lòng tốt nên được cho đi, có thể giúp sẽ giúp, dù sao tôi cũng không mong được hồi đáp cái gì.”

“Cậu nha…” Tu Trường Úc bất đắc dĩ cực kỳ, tự mình tiễn người ra cửa.

——

“Hỏi ra được cái gì không?” Vào trong thang máy, Phương Khôn nhỏ giọng nói.

“Không có.” Quý Miện lắc đầu, sau khi trở lại phòng làm việc liền đi đến chỗ cầu thang gọi một cuộc điện thoại, sau đó mới nói với Lý Giai Nhi đang chờ đã lâu, “Quan Thế, Quan Miện, Thụy Thủy đều không đồng ý ký với cô, không phải hoàn toàn phong sát cô, chỉ là không cho cô tài nguyên thôi. Tôi đã giúp cô liên hệ với công ty quản lý khác rồi, đây là danh thϊếp của người phụ trách, cô có thể đi xem thử.”

Lý Giai Nhi sắc mặt trắng bạch, sau đó mới nhận lấy danh thϊếp, cảm kích nói, “Cảm ơn Quý ca. Không hoàn toàn phong sát em, ý là nếu như em ký với công ty khác, em vẫn còn cơ hội đúng không? Vậy cái người muốn phong sát em rốt cuộc lại là ai?”

“Đừng hỏi, biết quá nhiều không tốt với cô.” Nhớ tới vị tiểu thiếu gia kia, biểu tình của Quý Miện trở nên cực kỳ âm trầm.

“Vậy được rồi, em không hỏi. Cảm ơn anh Quý, anh giúp em nhiều quá!” Lý Giai Nhi cảm thấy mình còn oan hơn cả Đậu Nga, lại không có cách nào khác.

Đây là giới giải trí, không phải cứ ai đúng thì có thể đứng thẳng, có thể leo lên cao, còn phải xem bối cảnh thân phận như thế nào nữa.

Cô ta hiện tại chỉ là một người mới không có bối cảnh gì, đáng bị người dẫm đạp, ngoại trừ anh Quý, anh Khôn, ai sẽ thực sự nghĩ cho cô ta?

Nghĩ đến đây, Lý Giai Nhi cũng không còn quan tâm đến chân tướng nữa, vội vàng đứng dậy cúi chào hai người, nước mắt kiềm nén hồi lâu cuối cùng không nhịn được mà rơi xuống.

Phương Khôn thấy thế vô cùng đau lòng, an ủi nói, “Đừng thấy công ty giải trí mà anh Quý giới thiệu cho cô vừa mới thành lập, chưa nổi tiếng, nhưng ông chủ đằng sau lại là bạn học cũ mà anh ấy khi học ở Harvard, ở Wall Street có bối cảnh rất sâu, không thiếu tài nguyên. Công ty của bọn họ có nền tảng phát sóng riêng, cũng có đội ngũ sản xuất riêng, trong đó tất cả đều là tinh anh, năng lực ưu tú. Hiện giờ bọn họ đang chuẩn bị lên kế hoạch quay một bộ phim cổ trang, được phát sóng trên nền tảng của bọn họ, triển vọng rất không tồi. Nếu cô đến đó, lập tức có thể trở thành nữ chính.”

“Thật sao?” Lý Giai Nhi lại lần nữa khom lưng, cảm động đến rơi nước mắt nói, “Cảm ơn anh Quý! Cảm ơn anh Khôn! Nếu là không có mọi người, em thật không biết phải làm như thế nào bây giờ.”

“Không có gì. Nói không chừng cô quay xong bộ phim này liền nổi tiếng thì sao? Cái gọi là thất chi đông ngung (góc phía đông mất), thu chi tang du (thu hoạch cây dâu tằm), người sống trên đời, ai mà không phải trải qua thăng trầm? Ai có thể xác định được sau này sẽ xảy ra chuyện gì? Cô là người có thực lực, lớn lên cũng không tệ, chỉ cần chịu nỗ lực, luôn có có một ngày có thể nổi tiếng.” Phương Khôn nâng cô ta dậy, nhẹ giọng nói, “Đừng miên man suy nghĩ về nó nữa, chăm sóc tốt cho mẹ, chăm sóc tốt cho bản thân.”

“Bên kia tôi đã chào hỏi trước rồi, cô có thể gặp Chu Nam thử xem, nói chuyện một chút. Hắn rất chào đón cô.” Quý Miện mở cửa văn phòng, chuẩn bị đích thân đưa người xuống.

Lý Giai Nhi tuy rằng phải chịu đựng những thất bại chưa từng có, nhưng cũng cảm nhận được ấm áp chưa từng có.

Bước ra khỏi cửa của giải trí Quan Thế, tâm tình đã hoàn toàn khôi phục, ngọt ngào cười nói, “Anh Quý, anh cứ chờ đi, em nhất nhanh có thể xuất hiện trên màn hình TV. Em sẽ không bị đánh gục đâu.”

“Cố lên.” Quý Miện nhìn cô ta ngồi lên taxi, yên lặng ghi nhớ biển số xe, lúc này mới trở về đại sảnh.

Hai người lại không có tâm tư làm việc, cùng nhau đến tầng hai nhà hàng Tây ăn cơm.

“Mẹ nó, Tiếu Gia Thụ đang làm cái gì vậy?” Phương Khôn một bên xem thực đơn một bên mắng, “Tương lai tươi sáng của Lý Giai Nhi đều bị cậu ta hủy hoại, cái tên phú nhị đại này đúng là rảnh quá không có chuyện gì làm!”

Quý Miện đang gửi tin nhắn cho bạn tốt Chu Nam, cũng không trả lời.

Bên kia dường như rất hứng thú với Lý Giai Nhi, biết được Quan Miện không ký hợp đồng với người ta, đã xoa tay hầm hè chuẩn bị nhặt của hời.

Độ nổi tiếng của Lý Giai Nhi đã gần ngang bằng với ca sĩ tuyến hai rồi, vẫn còn chưa debut mà đã nổi tiếng như vậy rồi.

Người ngoài nhìn vào thật không hiểu vì sao Quan Miện, Quan Thế, Thụy Thủy sẽ không ký hợp đồng với cô ta.

Tin tức này nếu được đưa ra, chắc sẽ có rất nhiều cư dân mạng phải chết lặng.

Thấy bạn tốt liên tục gửi đến rất nhiều biểu tượng cảm xúc, Quý Miện khóa màn hình di động, chau mày.

Đúng lúc vào lúc này, Tiếu Gia Thụ đi vào nhà ăn, đầu tiên là nhìn trái nhìn phải, phát hiện ông chủ cũng đang ở chỗ này, sắc mặt nháy mắt biến hóa xanh xanh trắng trắng, sau đó giả vờ như mình không nhìn thấy, lén lút đi theo chân tường đến phòng riêng.

Phương Khôn là người có ánh mắt sắc bén, ngay lập tức phát hiện ra y, vẫy tay nói, “Tiếu thiếu gia, lại đây ngồi đi!”

Tiếu Gia Thụ, “…” Nhiệt miệng bây giờ có thể khỏi hẳn được không?