Chương 13: Ban Cam Tuyền Cung

Edit: xuxu6565

Yến Thành Đế kinh nghiệm phong phú, không kể đã ngự qua nhiều mỹ nhân, không khỏi trong ánh mắt hiện lên một chút ám muội, cười nói: “Người xưa nói có mỹ nhân mắt đẹp cười xinh, mày ngài duyên dáng, mi mục như hoạ, mạo tự thiên tiên. Trẫm nguyên bản còn không tin, hôm nay vừa thấy, mới biết dĩ vãng là trẫm tự lầm.”

Mẫn Phi đã phục hồi tinh thần, cười nói: “Mỹ nhân như vậy, nếu phong thải nữ chẳng phải ủy khuất sao, không bằng vừa lúc phong làm mỹ nhân, cũng hợp với danh xưng lúc này.”

Yến Thành Đế lắc đầu nói: “Quá tục.” Hắn suy tư, giọng nói tăng lên: “Liền phong tiệp dư đi, ban Cam Tuyền Cung, tiệp dư trước liền ở điện phụ, hiện giờ còn không được ở chủ điện, đem điện thờ phụ Thanh Quang điện quét tước ra trước, để tiệp dư ở.”

Mẫn Phi nguyên bản muốn ấn Hộ Nghi ở phân vị mỹ nhân, không nghĩ vẫn là không thể đè lại. Không những như thế, Yến Thành Đế còn ban Cam Tuyền Cung, đó lúc trước là tẩm cung của sủng phi tiên đế Phù Huệ phu nhân, ngoại trừ Phượng Nghi Cung của Hoàng Hậu, Cam Tuyền Cung cách Đại Minh Cung của hoàng đế gần nhất, đừng nói là chủ điện, chính là điện thờ phụ Thanh Quang điện cũng giống như là Thiên cung tráng lệ, thanh tao, lịch sự.

Mẫn Phi đối với Cam Tuyền Cung thèm nhỏ dãi đã lâu, ai ngờ hiện tại thế nhưng để một nữ tử dân gian con nhà tú tài chiếm mất. Hơn nữa nghe một chút khẩu khí của Yến Thành Đế, gì mà nói “Hiện giờ còn chưa ở chủ điện”, chẳng lẽ ngày sau liền được ở chủ điện phải là phân vị cao chiêu nghi trở lên mới có thể ở, hiện nay vị này vừa vào cung đã là tiệp dư.

Mẫn Phi trong bụng tuy đã sóng to gió lớn, ngày thường khi tình nồng cũng dám cùng Yến Thành Đế trêu đùa đôi chút, nhưng nàng biết tính tình Yến Thành Đế, đế vương vô tâm, trở mặt vô tình, chuyện hắn đã quyết định, Mẫn Phi cũng không dám phản bác, đành phải kiềm chế xuống ý nghĩ không muốn, cười đáp ứng.

Hộ Nghi cũng biết vừa vào cung nếu nhận nổi bật quá chưa chắc đã là chuyện tốt, nhưng chuyện này không phải là nàng có thể quyết định. Đã phong tiệp dư, nghĩ nhiều cũng vô ích, huống chi đây cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu. Nghĩ thông suốt một chút, nàng khom người hành lễ, cảm tạ ân điển hướng bên cạnh đi.

Đứng ở bên kia chỉ cảm thấy có một ánh mắt như rắn độc nhìn chằm chằm nàng, Hộ Nghi không cần nghĩ đều biết đó là Tần Nguyệt Lai, nàng nếu phân vị đã định, tự nhiên tiếp nhận. Đối với Tần Nguyệt Lai chỉ làm như không nhìn thấy, cũng không muốn ở trước ngự tiền cùng nàng ta gây chuyện, cũng không quay đầu lại, chỉ nhìn đến trong điện mấy vị tú nữ điện tuyển cuối cùng.

Quả nhiên sau khi thấy Hộ Nghi, lúc sau nhìn qua mấy tú nữ Yến Thành Đế không cảm thấy hứng thú, liền nhìn qua, chỉ còn lại một người cuối cùng là Dư Tương Giảm.

Lí chiêu nghi vừa thấy dung mạo nàng, đã thở phào nhẹ nhõm, cố ý như muốn nhằm vào Hộ Nghi đằng trước, vỗ ngực tiếc hận nói: “Vị cô nương này thật ra nhìn rất thanh tú.”Cung phi nhìn Dư Tương Giảm liếc mắt một cái, mở miệng nói: “Tuy trong hai mươi người còn thiếu một vị trí, nhưng phải xem ý tứ bệ hạ.”

Yến Thành Đế dựa nghiêng người ở trên long ỷ, đánh giá Dư Tương Giảm một phen, thấy nàng tuy diện mạo chỉ thanh tú mà thôi, thần sắc cũng lãnh lãnh đạm đạm, nhưng bộ dáng hạ bộ cùng ngực sữa lớn lên cũng thật tốt, đôi mắt đầy nước, nghĩ cười khẽ hai tiếng: “Các ngươi nhìn nữ nhân đều chỉ nhìn khuôn mặt. Trẫm nhưng thật ra cảm thấy nàng có chút thú vị, nói không chừng lại có chút hứng thú.” Lại quay đầu đối với Lí chiêu nghi trêu đùa: “Ngươi lúc trước thời điểm vừa mới vào cung, trẫm giúp ngươi khai phá như thế nào?”

Lí chiêu nghi anh khí bức người, bị những lời này làm cho tức khắc khuôn mặt ửng hồng, dùng khăn tay che mặt, e thẹn nói: “Bệ hạ”

Yến Thành Đế cười ha ha, phất tay nói: “Nếu còn thiếu một người, liền phong thêm một ngự nữ thì đã sao, ở chỗ Mẫn Phi nàng xem mà sắp xếp đi, trẫm cũng mệt mỏi, tan đi.”

Mẫn Phi vội vàng đáp ứng. Yến Thành Đế đã mang theo người đi thẳng ra ngoài, theo sau Mẫn Phi, Cung phi, Lí chiêu nghi cũng mang theo cung nữ thái giám đi ra.