Chương 42

.

Lâm Khương Dạ đem lôi hắn ra cửa, “Nghe tôi, khi lịch kiếp nhất định phải đi tới địa phương không người.”

Lâm Khương Dạ mang lên ba lô, ôm theo một chậu hoa, cùng Đường Tự Ninh đứng ở bến tàu, đi theo Đường Tự Ninh vào bên trong du thuyền, chiếc du thuyền này giá rất quý đâu, đây là bằng hữu của Đường Tự Ninh cho mượn.

Sau khi Lâm Khương Dạ hỏi rõ ràng giá cả, nói: “Ngươi cũng không chịu mượn cái tiện nghi một chút, vạn nhất bị sét đánh hỏng mấy món thiết bị điện tử trong đây, tôi không phụ trách đâu đó.”

Đường Tự Ninh: “Là cậu nói muốn ra biển, yên tâm mà cho sét đánh đi, tôi đã kêu ba mua lại rồi.”

“Vậy ngươi biết lái không?”

Đường Tự Ninh: “Ta học một ngày, hẳn là không thành vấn đề.”

Hai người thật đúng là đem du thuyền mân mê chạy ra giữa biển, có thể nhìn đến nơi xa có cái hòn đảo nhỏ, mặt biển nhấp nhô những con sóng nhỏ đánh ra đánh vào, Lâm Khương Dạ kêu Đường Tự Ninh lại chạy xa một chút, rời xa tiểu đảo, đừng làm liên luỵ đến ngư dân trên đảo.

Chạy tới khi hòn đảo chỉ cần một bàn tay đều có thể che khuất, Lâm Khương Dạ mới kêu Đường Tự Ninh đem du thuyền dừng lại.

Chung quanh đều là nước kéo dài không dứt, trên đỉnh đầu là bầu trời đầy sao, gió êm sóng lặng.

Đường Tự Ninh hoài nghi tối hôm nay căn bản sẽ không có mưa bảo hay sấm chớp gì.

Lâm Khương Dạ nói, sở hữu Thuật Sĩ tới trên biển, phù chú đều sẽ mất đi hiệu lực, như vậy sẽ không còn sợ cái lão già thúi năm đồng kia nữa, hoặc là những Thuật Sĩ đen khác.

“Đúng rồi, vạn nhất sét đánh những đồ điện tử trong đây bị hư, chúng ta trở về bằng cách nào?”

Lâm Khương Dạ: “Bay trở về đi.”

Đường Tự Ninh đầu đầy chấm hỏi, bay, bay như thế nào, thao tác này hắn sẽ không.

Lâm Khương Dạ “Dựa vào cuốn ghi chú của bố mẹ để lại trong đó có ghi, khi trên đầu ngươi mọc sừng, là sẽ có một loại hình thái của bán yêu, hẳn là giao long đi, đều hóa thành rồng ngươi còn sẽ không biết bay sao?”

Đường Tự Ninh:?? Cô tự tin vậy sao, vạn nhất hắn lịch kiếp thất bại đâu?

Lâm Khương Dạ đào đất trong chậu, đất trong đây là đặc thù hình thành, cô lấy từ ba lô ra một viên hạt giống hình tròn tới.

Lâm Khương Dạ nói với Đường Tự Ninh: “Cái hạt giống cây này gọi là gia vinh thảo, một khi gieo xuống nó sẽ tự chui vào dưới đất, sau đó nó sẽ mọc lên nở hoa, khi kết quả, ngươi ăn vào là có thể khiêng sét đánh hiệu quả, không thể dùng tay đυ.ng vào, đợi lát nữa nhờ pi pi hái xuống ngươi lập tức ăn.”

“Nhà ngươi thật nhiều thứ kỳ kỳ quái quái thực vật nga.”

“Tất cả đều là bố tôi làm đó.”