Chương 43

.

Lâm Khương Dạ kêu tiểu Vong Ưu chuẩn bị sẵn sàng, pi pi quơ quơ lấy lá nắm thành quyền.

Lâm Khương Dạ hạt Gia Vinh thảo vùi vào đất trong chậu, gió thổi qua mọc ra hai chiếc lá nhỏ xinh, Đường Tự Ninh tính quay video lại làm kỷ niệm một chút, còn chưa kịp mở điện thoại ra, thì tiểu mầm đã cao hơn 1 mét, cao cao mà nở hoa tuệ, hoa vừa nở chưa tới vài giây lại rụng xuống, trái trên cây cũng nối đuôi nhau lục tục rớt xuống dưới.

Đường Tự Ninh trợn mắt há hốc mồm, này cũng quá nhanh đi.

Tiểu Vong Ưu đung đưa qua lại lắc lắc mông, phiến lá di chuyển liên tục như khiêu vũ, trái trên cây không rớt xuống đất mà được nó đang đứng phía trước dùng lá chụp được, sau đó trực tiếp vứt vào trong miệng Đường Tự Ninh, đại khái có mười mấy quả, Gia Vinh thảo liền khô héo thành tro.

“Có hương vị như nào?” Lâm Khương Dạ hỏi, cô thật đúng là chưa ăn qua.

Đường Tự Ninh nuốt một hơi, “Trực tiếp nuốt, nếu không lại làm một lần nữa, tôi ăn từ từ cảm nhận rồi nói cho cậu.”

Lâm Khương Dạ cất chậu hoa, “Không còn nữa, bố tôi chỉ để lại một viên hạt giống Gia Vinh thảoaf thôi.”

Tốc độ sinh trưởng quá nhanh, Lâm Khương Dạ cũng là lần đầu tiên gặp phải không có kinh nghiệm, muốn thu thập hạt giống đều không kịp.

........

Đối một màn này đồng dạng trợn mắt há hốc mồm, còn có một cái đầu thò ra từ trên mép thuyền, Quý Tùng Nguyên mặc đồ lặn, sau khi bò lên trên du thuyền, cởi ra bình dưỡng khí đang mang sau lưng.

“Nguyên lai Vong Ưu Thảo ở trong tay hai tên tiểu quỷ các ngươi, buổi tối hôm nay thu hoạch còn rất lớn.” Quý Tùng Nguyên âm thà cười càn rỡ.

Lâm Khương Dạ nhìn đến hắn bên hông đồng tiền đã vỡ vụn một cái, đối với Thuật Sĩ tới nói, đại biểu cấp bậc đồng tiền vỡ vụn, chính là rất nghiêm trọng.

“Đây là biển sâu ngươi cũng dám tới, ngươi tự bơi ra đây?”

“Sao có thể.” Quý Tùng Nguyên hừ lạnh một tiếng, “Trước khi các ngươi lên thuyền, ta liền tiềm trốn phía dưới du thuyền theo các ngươi ra tới đây, đều nói người trẻ tuổi không biết trời cao đất dày, liền tính không thể dùng phù chú, ta hơn 200 năm võ thuật, còn không chế phục được hai cái tiểu quỷ các ngươi sao?”

Đường Tự Ninh hoạt động một chút tay chân, cùng Lâm Khương Dạ nói: “Kỳ thật ta rất có thể đánh, cùng lắm thì liều mạng cùng chết với lão già này, ngươi dùng điện thoại có thiết bị định vị bên trong buồn lái cầu cứu.”