Chương 3: Lô đỉnh

Hệ thống: [Ký chủ, nơi này sẽ đưa cho ngài một phần đại lễ, trong đó chứa vô số công pháp bí tịch, ký chủ chỉ cần nhấn vào là có thể nhận được bảo vật ngay lập tức.]

Tự nhiên còn muốn tặng bảo vật, nhưng chỉ có thể nhận trong thời gian nhất định, nên Giang Kiều không chút do dự nhấn nút.

Bên trong xuất hiện một bản sao, vừa mở ra nhìn, cậu phát hiện bên trong thực sự ghi lại những kỹ năng phòng ngự tuyệt học trên khắp thiên hạ, chỉ cần cậu không ở Thần Cảnh, có nó sẽ không có đòn sát thương nào làm tổn hại đến thân thể cậu.

Công pháp này thật tốt a, Nguỵ Hàn sẽ không thể gϊếŧ mình.

Sau khi có được kỹ năng này, Giang kiều lập tức ghi nhớ nội dung và chuẩn bị luyện tập.

“Hệ thống, ta làm nhiệm vụ gì mới có thể kiếm được tích phân?”

[Ký chủ, hành động vừa rồi của ngài nhận được một trăm tích phân, ngài đã thành công chuyển hướng sự chú ý của phản diện vào mình, chỉ cần ngài còn chưa chết, phản diện sẽ không công kích vai chính.]

Đúng vậy a, đây thực sự là một mối thâm thù đại hận.

Nghĩ đến đây, Giang Kiều sợ hãi đến mức vội vội vàng vàng chuẩn bị chạy trốn.

Vốn dĩ thì môn phái này cũng chẳng tốt lành gì.

Vừa đặt một chân vào tông môn, Vô Tình đạo nhân gấp gáp bước đến hỏi cậu: “Nghiệp chướng, đứa nhỏ kia đâu?”

“Sư phụ đang nói đến Nguỵ Hàn? Ta không thích hắn liền ném xuống vách đá rồi.”

Vô Tình đạo nhân tàn nhẫn tát vào mặt cậu: “Thứ hỗn trướng, được, được, được lắm, hắn đã không luyện Ngũ Dương Thần Công, vậy ngươi liền luyện nó cho ta.”

Đây là muốn đem cậu xem thành thuốc dẫn đi.

“Được.”

Vô Tình đạo nhân nham hiểm nhìn Giang Kiều, chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng, dược của lão sắp được luyện xong, lão lập tức có thể thêm một ấn ký linh hồn lên người Giang Kiều, chỉ cần có ấn ký này, dù cậu có ở bất kỳ đâu trên thế gian này lão đều có thể tìm được người.

“Đừng nghĩ đến việc rời khỏi tông môn, vốn dĩ nên là thằng nhãi ranh kia đến chịu”

Vô Tinh đạo nhân tàn nhẫn uy hϊếp xong liền rời đi, Giang Kiều không nói nên lời, cự nhiên cón có dấu ấn linh hồn.

Xem ra cậu bắt buộc phải tu luyện Ngũ Dương Thần Công này rồi.

“Hệ thống, quyển bí tịch này có thể tu sửa được không? Ta không muốn chết quá sớm.”

[Có thể, sửa chữa thưởng đẳng công pháp Ngũ Dương Thần Công tiêu tốn một trăm tích phân, có muốn tu sửa hay không?]

“Muốn.”

Xong rồi, tích phân vừa kiếm được đã tan thành mây khói.

Cậu vừa dứt lời, hệ thống đã bắt đầu sửa chữa, [Đinh, sửa chữa hoàn tất, thượng đẳng Ngũ Dương Thần Công.]

Sau đó một cuốn bí tịch công pháp được đặt trước mặt cậu, Giang Kiều nhanh chóng đem thần công nhìn qua một lần, rồi ném vào không gian để không ai dòm ngó nó.

Cậu xem qua quyển sách này, nhớ rõ thượng đẳng công pháp ở đây chỉ cần tuỳ tiện một quyển đều có thể khiến có cho các đại môn phái tranh đoạt sứt đầu mẻ trán, nơi này công pháp đại đa số đều quý hiếm, ngay cả những công pháp hạ đẳng cũng có thể được các tiểu gia tộc xem như báu vật.

Giang Kiều ngay lập tức trở về động phủ của mình, bắt đầu bế quan tu luyện.

Năm tháng sau, khi cậu trực tiếp ra khỏi hang động, đã bị Vô Tình đạo nhân chặn lại ở cửa, mang vào hang động của lão.

“Để ta nhìn xem.” Vừa đặt tay lên mạch đập của Giang Kiều, lão liền cảm thấy cậu đang ở giai đoạn Kim Đan kỳ.

Mới gần năm tháng thời gian liền trực tiếp từ Luyện Khí kỳ nhảy thẳng lên Kim Đan kỳ.

Nếu lão không ở Kim Đan hậu kỳ, lão có lẽ không thể kiểm soát được cậu.

“Ngươi đã tu luyện cái gì? Làm sao tu vi lại tăng nhanh như vậy.”

“Ngũ Dương Thần Công.” Giang Kiều chỉ có thể thành thật trả lời, dù sao cậu cũng không đánh lại lão gia hoả này, hơn nữa lão già này còn có rất nhiều bí bảo.

Bên cạnh đó, cậu cũng luyện thành Huyền Vũ Chân Kinh, cho dù có bị bắt, lão cũng không làm gì được cậu.

“Tốt, tốt, tốt.”

Vô Tình đạo nhân trực tiếp đưa cậu vào lô đỉnh.