Chương 4: Gặp lại

Giang Kiều tiến vào lô đỉnh, thân thể liền vận chuyển kim cang bất hoại, tình cờ thấy trong lô đỉnh chứa đầy dược liệu thượng phẩm, cậu càng thêm vui mừng, những thứ này cậu không có a.

Sau khi Vô Tình đạo nhân ném Giang Kiều vào, toàn thân vận linh lực bắt đầu tu luyện, chỉ cần thứ trong đó trở thành một viên đan dược, lão liền có thể tiến vào cảnh giới Hoá Thần, đến lúc đó lão càng đến gần phi thăng hơn, và lão sẽ trở thành đệ nhất thiên hạ.

Vô Tình đạo nhân vẫn đắm chìm trong ảo tưởng, bắt đầu không ngừng tu luyện, tuyết liên ngàn năm và nấm linh chi vạn năm đều bị ném vào.

“Sắp thành rồi, sắp thành rồi.”

Vô Tình đạo nhân bắt đầu điên cuồng cười.

Giang Kiều trong lô đỉnh chỉ cảm thấy muôn vàn liệt hoả cháy hừng hực, vốn dĩ cậu tu luyện Ngũ Dương Thần Công cũng yêu cầu linh hoả không ngừng.

Hai người đều không ngừng tu luyện, bên ngoài bận rộn luyện chế đan dược, bên trong củng cố cảnh giới, mười lăm ngày sau, Giang Kiều đã ăn hết bảo bối bên trong, tích luỹ một lượng lớn linh lực trong cơ thể, bầu trời nháy mắt như sông cuộn biển gầm.

Thậm chí còn có những đám mây đen tụ lại, hiện tượng dị thường.

“Sắp thành, sắp thành.”

Vô Tình đạo nhân không ngừng, chốc lát sau, lô đỉnh rực lên ánh vàng.

“Thiên địa linh bảo sắp hoàn thành! Ha ha ha ha, bao năm vất vả của ta không phải uổng phí.” Vô Tình đạo nhân điên cuồng, cuối cùng lão cũng sắp xưng bá thiên hạ.

Ngay lúc lão đang cười điên cười dại, lô đỉnh nháy mắt nổ tung, Giang Kiều bị bao phủ trong ánh sáng vàng rực và tràn đầy linh lực lao ra khỏi lò.

“Tiên đan của ta!” Vô Tình đạo nhân muốn lấy, liền nhìn thấy ở nơi đó là một con người sống sờ sờ.

“Giang Kiều? Tiên dược của ta đâu?” Vô Tình đạo nhân nhất thời nổi giận đùng đùng.

“Ồ, bị ta ăn rồi.” Giang Kiều nhẹ nhàng trả lời.

[Đinh, đinh, đinh, chúc mừng ký chủ đột phá đến cảnh giới Hoá Thần. Ngài được khen thưởng 5.000 tích phân và một gói quà tặng lập khế ước chủ nô. Không giới hạn số lượng, nhưng ngài chỉ có thể lập khế ước với con người và ma vật thần phục mình.]

Trong đầu cậu liền xuất hiện một trận pháp, Giang Kiều vui mừng khôn xiết, với trận pháp này cậu còn không phải có thể lập khế ước với ma vật cường đại sao? Còn có cái người trước mắt này nữa.

“Ta phải gϊếŧ ngươi.” Vô Tình đạo nhân đột nhiên bộc phát linh lực, toàn thân phủ đầy cây độc, chúng nó hướng Giang Kiều phóng đến, Giang Kiều nháy mắt biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã ở phía sau Vô Tình đạo nhân, lập tức tung Bát Quái Đồ, chân hoả từ Bát Quái Đồ phát ra tới như một ngọn núi lửa phun trào, Vô Tình đạo nhân trực tiếp bị đốt cháy, “Cảnh giới Hoá Thần!!!” Lão không cam lòng, rõ ràng lão vất vả lắm mới có thể gom đủ dược liệu.

“Ngươi có phục không?”

Sau khi Giang Kiều hỏi, cậu bắt đầu điên cuồng vận chuyển linh lực, bắt đầu không ngừng hướng Vô Tình đạo nhân công kích.

Dưới vô số hoả lực bao phủ, Vô Tình đạo nhân trực tiếp ngã xuống, bán sống bán chết, thật đáng sợ, đây chính là cảnh giới Hoá Thần sao?

“Ngươi có thần phục hay không?”

Giang Kiều lại hỏi, tiếp tục chuẩn bị nướng lão.

Vô Tình đạo nhân lập tức trả lời: “Thần phục.” nếu còn tiếp tục, lão sẽ bị thiêu sống, lão – thân là một luyện dược sư cao cấp, chết vì bị lửa thiêu sống, thật là nhục nhã.

Vừa dứt lời, một trận pháp khổng lồ đột ngột xuất hiện bao trùm lên Vô Tình đạo nhân.

“Đây là cái gì?” Vô Tình đạo nhân sợ hãi, bắt đầu giãy giụa, nhưng trận pháp tựa hồ đã cố định trên người lão, căn bản không cách nào thoát khỏi.

“Khế ước thành.”

Giang Kiều cảm nhận được mình đã thu được một đại tướng, chuyện này làm cậu cảm thấy dễ thở hơn.

“Từ giờ trở đi ngươi phải gọi ta là chủ nhân.” Giang Kiều kiêu ngạo nói.

Vô Tình đạo nhân muốn cự tuyệt, nhưng giống như có một thể lực nào đó thúc giục lão, lão vừa mở miệng đã gọi: “Chủ nhân”, kêu xong ngay đến chính bản thân cũng kinh ngạc.

“Được rồi, vậy ngươi quản lý tông môn đi, ta đi bế quan, đây là công pháp Ngũ Dương Thần Công hoàn chỉnh, ngươi cứ cầm mà tu luyện.”

Vô Tình đạo nhân vừa nghe đến công pháp liền toát mồ hôi lạnh, lão nhất thiết phải tu luyện cái kia sao? Đây là ma công a.

Lão mở bí tịch ra, nhìn thấy kỳ thực là công pháp thượng đẳng chính đạo Ngũ Dương Thần Công, “Ra ngoài.” Một mệnh lệnh vang lên, Vô Tình đạo nhân lập tức rời đi.

“Chết tiệt.” Vô Tình đạo nhân chửi bới, cự nhiên còn chiếm luôn hang động của lão, tìm được cách phá giải kế ước chết tiệt này, lão nhất định sẽ dạy cho tên tu hú chiếm tổ kia một bài học nhớ đời.

Sau khi Vô Tình đạo nhân rời đi, Giang Kiều lập tức bắt đầu tu luyện trong hang động, cậu cần phải chăm chỉ nếu không chờ Nguỵ Hàn tu luyện thành công thần công, cậu nhất định sẽ chết thảm.

___

Mười lăm năm trôi qua kể từ lần bế quan tu luyện này.

Giang Kiều vẫn trong cảnh giới Hoá Thần nhưng cậu đã đạt đến Hoá Thần hậu kỳ.

Theo thời gian Giang Kiều càng ngày càng không tu luyện chăm chỉ, lại sợ phải ra ngoài nên ở trong động phủ dùng tích phân đổi game chơi, ngủ và chỉ dành một giờ mỗi ngày để tu luyện và Huyền Vũ Chân Kinh.

Tuy nhiên, hôm nay hang động cậu đang tu luyện bắt đầu rung chuyển dữ dội vì có người xâm nhập vào.

Không cần nghĩ cũng biết là Nguỵ Hàn tìm đến.

Giang Kiều toàn thân run rẫy, chuyện gì nên đến cũng đã đến.

Cửa động vửa mở liền trông thấy Nguỵ Hàn mặc huyền y, trông bố dáng trưởng thành của hắn cực kỳ tuấn tú, cường tráng, ánh mắt nhìn cậu mang theo tia uy hϊếp.

“Sư đệ quý hoá, đã lâu không gặp.” Giang Kiều nổ lực mỉm cười.

Vô Tình đạo nhân đi đến trước mặt cậu: “Chủ nhân, ngài làm chủ cho chúng ta. Ta đánh không lại hắn, toàn bộ tông môn đều bị hắn đánh bại.”

Lúc này, ánh mắt Nguỵ Hàn nhìn Giang Kiều như muốn thiêu cậu thành tro, sau mười lăm năm hắn mới bò ra khỏi vực sâu, bây giờ hắn hận không thể xé nát người trước mắt thành từng mảnh từng mảnh một.

Julyyy: truyện khác thì hình như Kim Đan rồi tới Nguyên Anh thì phải, nhưng truyện này nhảy thẳng lên Hóa Thần luôn. Raw để vậy á, không phải mình dịch sai đâu nha! Mà truyện sắc nên mọi người đọc thì cho qua logic giúp mình với. Chứ đôi khi mình dịch mà còn thấy cấn cấn.