“…… Thẩm Ly?”
Cặp mắt của anh chỉ là như vậy, còn mang theo một tia ẩn nhẫn thống khổ.
Nhận thấy được cô tỉnh lại, Thẩm Ly cả người cứng đờ. Một giấc ngủ dậy, phát hiện trên người treo một cái mềm ấm hương thơm nhân nhi, cơ thể vốn đã khó chịu, trở nên càng khó chịu.
Thế cho nên anh cũng chưa suy nghĩ, cô là như thế nào ngủ trong chăn của anh.
Lâm Tiếu giật mình, sau khi xác nhận anh không có khôi phục ký ức, mới thả lỏng, sau đó hỏi: “Anh có chỗ nào khó chịu sao?”
Thẩm Ly trầm mặc một lát, không phủ nhận.
Lâm Tiếu vội ngồi dậy, giơ tay sờ lên trán anh, nhiệt độ cơ thể bình thường mà.
Cô cúi đầu nhìn anh quan tâm hỏi: “Là chỗ nào khó chịu?”
Thẩm Ly dời đi tầm mắt, trên mặt hiện lên một tầng hồng nhạt, xấu hổ không mở miệng —— vẻ mặt vốn lãnh đạm nhưng lúc này thế mà mang theo một tia diễm sắc hiếm thấy.
Lâm Tiếu sửng sốt.
Rất nhanh, cô hiểu ra điều gì đó, thần sắc cũng có chút mất tự nhiên.
“Thẩm Ly……Anh có muốn đi phòng tắm giải quyết một chút?”
“…… Giải quyết?” Giọng anh khàn khàn, thế nhưng ngoài ý muốn gợi cảm.
“Ách, chính là…… Chính là……”
Những lời còn lại, Lâm Tiếu như thế nào cũng nói không nên lời.
Nghĩ đến anh tâm trí chỉ có năm tuổi, nhưng thân thể lại là người trưởng thành, nên phản ứng sinh lý đều sẽ có, nhưng anh lại không biết cách giải quyết.
Lâm Tiếu thấy vẻ mặt đau khổ của anh, có điểm đau đầu.
Mới vừa hết sốt vào ngày hôm qua, để cho anh đi tắm nước lạnh không tốt.
Khi cô đang ngồi yên không biết phải làm sao, Thẩm Ly đã đứng dậy xuống giường.
Lâm Tiếu ngẩn ngơ, vừa muốn xuống giường, lại nghe thấy giọng nói khàn khàn cố đè nén của anh.
“Cô, đừng tới đây.”
Lâm Tiếu: “……”
Cô đây là bị ghét bỏ sao?
Được rồi.
Lâm Tiếu ngồi ở trên giường không nhúc nhích.
Ước chừng hai mươi phút sau, anh mới đi ra từ phòng tắm, tắm xong, đuôi tóc còn nhỏ nước.
“Anh tắm nước lạnh?”
Lâm Tiếu đi chân trần bước lên thảm đi đến gần anh.
Thẩm Ly lại lui về phía sau một bước, không cho cô tới gần chính mình.
Lâm Tiếu dừng bước chân.
“Anh làm sao vậy?” Cô không có bước tiếp, “Lau khô tóc trước đi, bằng không lại cảm lạnh.”
Thẩm Ly nhìn cô một cái, nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
Nhìn anh lại lần nữa đi vào phòng tắm, Lâm Tiếu vẻ mặt nghi hoặc.
Phản ứng buổi sáng là bình thường đối với những người đàn ông trưởng thành, anh trước kia cũng có thể có mới đúng.
Chẳng lẽ là bởi vì bên cạnh có người nên cảm thấy thẹn thùng?
Sau khi nghĩ thông suốt, Lâm Tiếu cũng hiểu.
Tâm trí rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ.
Lúc trước, nguyên chủ cùng Thẩm ly sau khi kết hôn tuy ở cùng một phòng ngủ, nhưng Thẩm Ly cơ bản là ngủ trên mặt đất, hoặc là ở trong một góc, dù sao không có khả năng là trên giường.
Biệt thự vốn dĩ có phòng cho khách, Thẩm Ly tùy tiện ở gian phòng cho khách ngốc một đêm thì tốt rồi, nhưng nguyên chủ cố tình không cho.
Nghĩ đến nguyên nhân, Lâm Tiếu không khỏi nhíu mày.
Sau khi kết hợp ký ức của nguyên chủ, cô tự nhiên biết nguyên nhân.
Gả vào hào môn cũng không có tốt đẹp như trong tưởng tượng của nguyên chủ, đối phó với những người được gọi là chị em trong giới, dụng tâm kín đáo với Thẩm Nguyên Châu, cùng giá trị tam quan vặn vẹo của cha mẹ đối với nguyên chủ, đều làm nguyên chủ cảm thấy áp lực, cáu gắt.
Mà nơi để phát tiết, chính là Thẩm Ly.
Tuy rằng cuộc sống sinh hoạt hào môn rất tốt đẹp, không sai biệt lắm với cuộc sống mà Lâm Tiếu tưởng tượng, nhưng nguy hiểm tương ứng cũng lớn.
Lâm Tiếu chống cằm, vẻ mặt đau khổ, dùng tính mạng đánh đổi, cũng không đáng.
Không biết sau khi vai ác tăng độ hảo cảm có thể hay không phóng cho cô một con đường sống.
Nghĩ đến giấy thỏa thuận ly hôn với khối tài sản kếch xù, nửa đời sau không sai biệt lắm có thể vô ưu, còn có thể làm càn.
Đây là điều mà Lâm Tiếu trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ tới —— một sự may mắn từ trên trời rơi xuống.
Đột nhiên, Lâm Tiếu lại có động lực.
Nhưng mà, kia lúc sau.
Không biết có phải ảo giác của cô hay không, Thẩm Ly luôn là cố ý vô tình mà tránh cô, không cùng cô có nhiều tiếp xúc.
Lâm Tiếu hết sức đau đầu, cái này làm cho cô như thế nào tăng hảo cảm.
Mắt thấy thời gian càng ngày càng ít, Lâm Tiếu trong lòng cũng càng ngày càng gấp.
Nhưng sốt ruột cũng không phải biện pháp.
Vì thế, ngày này, Lâm Tiếu rốt cuộc đáp ứng lời mời tham gia buổi tụ tập của các chị em trong giới, để thay đổi một chút tâm trạng.
Buổi sáng, Lâm Tiếu đợi ở hội sở làm đẹp để chăm sóc cơ thể.
Buổi chiều 3 giờ, cô khoan thai tới muộn.
Mọi người đều đã quen, cũng đều không nói cái gì.
Thời gian uống trà chiều rất nhàn nhã, Lâm Tiếu an tĩnh mà nghe bọn họ nói chuyện, thỉnh thoảng cô sẽ nói vài câu.
Trong toàn bộ quá trình, không phải thời trang châu báu, chính là một số chuyện thú vị trong giới, cô cũng nghe được rất nhiều lời đàm tiếu.
Tiêu phí thời gian như vậy, cũng rất có niềm vui.
Lâm Tiếu trông có vẻ thoái mái, trong lòng lại nghĩ không biết hiện tại Thẩm Ly đang làm gì, khi nào khôi phục ký ức.
Tựa hồ nhìn ra bộ dáng thất thần của cô, cô gái mặt tròn bên cạnh sờ lên cánh tay cô, “Nghe nói cô cùng Thẩm nhị thiếu gia muốn ly hôn?”