Chương 38: Nàng Là Ai 2

Tô Tuyết Y vừa vào cửa liền nhìn thấy Thẩm Nguyệt Dao ngồi trên ghế ở sân cố sức rửa sạch những cái lòng heo kia.

Trên mặt nàng còn đeo một món đồ, dùng để che mũi.

Chủ yếu là lòng heo có mùi quá nồng, Thẩm Nguyệt Dao tự mình chế tạo một cái khẩu trang đơn giản đeo lên mặt, không đến mức ngửi được mùi hương nồng như vậy.

Nhưng thứ này làm thành đồ ăn rất ngon.

Nếu như có ớt xanh thì có thể dùng ớt xanh xào đại tràng, hương vị cũng rất tốt.

Nhưng thời tiết này còn chưa có ớt xanh.

Nàng dự định cũng tìm một ít hạt giống rau dưa trở về gieo trồng ở trong sân.

Tô Tuyết Y chống gậy đi qua nói: “Để ta rửa cho.”

Thẩm Nguyệt Dao nghe được giọng nói của Tô Tuyết Y, hơi sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên nhìn hắn, nói: “Huynh không biết rửa như thế nào, để ta làm là được.”

“Hiện tại việc quan trọng hàng đầu của huynh là dưỡng thân thể.”

“Đúng rồi, ta có mua cuốn sách cho huynh, mặc dù có chút cũ nát, nhưng có thể đọc, ta để ở trên đầu giường, ngày thường huynh có thể đọc sách gϊếŧ thời gian.”

“Hiện tại điều kiện trong nhà là như vậy, cũng không có cách nào mua sách tốt cho huynh, đợi ta kiếm được tiền, trong tay có bạc lại đi mua sách cho huynh.”



Tô Tuyết Y nghe được lời nói này thì trong lòng xao động.

Hắn cúi đầu nhìn Thẩm Nguyệt Dao thật sâu, yết hầu cử động một chút, khàn khàn hỏi: “Ngươi là ai?”

Đột nhiên nghe Tô Tuyết Y hỏi những lời này, Thẩm Nguyệt Dao dừng động tác đang làm một chút, thân thể cũng đi theo cứng đờ.

Nàng là bị Tô Tuyết Y nghi ngờ?

Chỉ mới qua hơn một ngày mà Tô Tuyết Y đã phát hiện cái gì rồi?

Hay là nàng thể hiện quá khác người kia.

Trong lòng nàng đã có suy đoán, thầm nghĩ có lẽ là buổi trưa hôm nay thái độ của nàng đối với Mạnh lão phu nhân làm Tô Tuyết Y sinh ra nghi ngờ?

Thẩm Nguyệt Dao ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tuyết Y, bình tĩnh hỏi ngược lại: “Huynh cảm thấy ta có thể là ai?”

Ánh mắt của Thẩm Nguyệt Dao bình tĩnh và trong trẻo, như một hồ nước trong xanh.

Một đôi mắt phượng trầm tĩnh như tranh vẽ của Tô Tuyết Y như hàm chứa vạn dặm ngân hà.

Hắn chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó liền có một loại khí thế rất khó nói thành lời.

Nhưng dù khí thế của hắn có lớn hơn nữa thì Thẩm Nguyệt Dao vẫn có thể bình tĩnh đối diện với hắn, ánh mắt không né không tránh.

Trong lòng Tô Tuyết Y than một tiếng, từ mở miệng nói: “Chỉ là cảm thấy có lẽ ngươi không phải là nàng ta, hôm nay vẫn nên cảm ơn ngươi.”



Là hắn quá mức cẩn thận.

Thật sự là một nhà bọn họ còn có kẻ thù.

Thậm chí hắn còn có một khoảnh khắc nghi ngờ Thẩm Nguyệt Dao thay đổi thành người khác, có người dịch dung thành dáng vẻ của nàng.

Nhưng dù có dịch dung thế nào cũng không có khả năng giống nhau như đúc.

Thẩm Nguyệt Dao sửng sốt một chút mới hiểu ra ý của Tô Tuyết Y, nàng lắc đầu nói: “Không cần cảm ơn, ta chỉ làm việc ta nên làm.”

“Huynh cũng đừng nghi ngờ ta là ai, ta là Thẩm Nguyệt Dao, là mẫu thân ruột thịt của hai đứa nhỏ, ta sẽ không làm tổn thương các huynh.”

Vốn dĩ Thẩm Nguyệt Dao có thể không nói những lời này.

Nhưng nàng cứ cảm thấy lòng đề phòng của Tô Tuyết Y rất mạnh, giống như đang đề phòng cái gì đó, cho nên nàng nói lời này chỉ đơn giản là muốn giải thích một chút.

Đến nỗi hắn có tin hay không thì đó là chuyện của hắn.

Đúng là Tô Tuyết Y không tin lời nói của Thẩm Nguyệt Dao.

Nếu nàng không có dịch dung, không có đổi thành một người khác, như vậy hiện giờ nàng làm những việc này, có lẽ cũng là có mục đích khác.

Vừa rồi hắn nói như vậy cũng chỉ là muốn thử một chút.