Chương 37: Nàng Là Ai 1

Trong lòng Tô Nhị Nha khẽ xao động, môi giật giật, muốn nói lời cảm ơn.

Không ngờ tam thẩm còn nhớ đến tỷ tỷ.

Tô Nhị Nha cảm thấy trước kia cô bé có ý kiến đối với tam thẩm là thật sự không nên.

Mạnh lão phu nhân nói: “Được, Nguyệt Dao, con cứ yên tâm đi.”

Lúc Thẩm Nguyệt Dao muốn thu dọn chén đũa thì Tô Nhị Nha vội vàng tranh đi rửa chén.

Thẩm Nguyệt Dao nhìn dáng vẻ làm việc của Tô Nhị Nha, chỉ cảm thấy làm việc vừa mau vừa nhanh nhẹn, rõ ràng tuổi còn nhỏ, một người lại giống như có thể làm lượng công việc của hai người.

Chính là quá gầy, cảm giác gió thổi qua là có thể thổi ngã vậy.

Thẩm Nguyệt Dao thấy nơi này không có việc gì, bèn về nhà trước.

Trong nhà còn có lòng heo phải xử lý.

Buổi chiều làm lòng heo kho, sáng sớm ngày mai có thể tiếp tục bày quán bán bánh kẹp thịt.

Nhìn hoàn cảnh này của Tô gia, nàng biết nàng cần nhanh chóng kiếm tiền.

Tô Tuyết Y giúp đỡ nhìn bình nấu thuốc.

Mạnh lão phu nhân nói: “Tuyết Y, nơi này không cần con làm cái gì, con về nhà đi, cho dù về nhà không thể giúp Nguyệt Dao làm cái gì, nhưng cũng bầu bạn với nàng nhiều hơn, nói chuyện với nàng cũng được.”



Mạnh lão phu nhân nhớ rõ lúc trước con dâu thứ ba này là nhìn trúng con thứ ba nên mới có thể bằng lòng gả lại đây.

Cho nên bảo con trai đi bầu bạn với con dâu chắc chắn là đúng.

Tô Tuyết Y có chút bất đắc dĩ, hắn muốn giúp nương làm chút gì đó: “Nương…”

Mạnh lão phu nhân nói: “Tuyết Y, Nguyệt Dao muốn làm buôn bán, trong nhà chắc chắn có rất nhiều việc, con tuyệt đối không được chọc nàng tức giận, con biết không, nữ nhân đều rất mềm lòng, con đối xử tối với nàng.”

“Người cùng người ở chung với nhau, không thể chỉ có một bên trả giá, phải săn sóc lẫn nhau, biết lạnh biết nóng, cuộc sống mới có thể càng ngày càng tốt.”

Mạnh lão phu nhân là nữ nhân, bà từ góc độ của mình đi khuyên bảo con trai của mình.

Tô Nhị Nha thu dọn xong, lập tức đi qua nhìn ấm thuốc, nói: “Tam thúc, chau nhìn ấm thuốc là được.”

Ý là cũng khuyên Tô Tuyết Y trở về với Thẩm Nguyệt Dao.

Trong lòng Tô Tuyết Y thầm than một tiếng.

Cảm giác Thẩm Nguyệt Dao dùng một bữa cơm đã làm cho nương và cháu gái có cái nhìn mới về nàng.

Thật ra hắn biết không chỉ có như vậy, nữ nhân kia trở nên không giống với trước kia.

Giống như nhận ra cái gì đó, gương mặt như tranh vẽ của Tô Tuyết Y như ngưng tụ sương tuyết vậy, dày đặc không hòa tan được.

……



Thẩm Nguyệt Dao về đến nhà liền đốt phân tro, dùng phân tro rửa sạch lòng heo.

Nàng phải vội vàng kho lòng heo, ngày mai tiếp tục bày quán.

Bởi vì hiện giờ trong tay cũng chỉ có mấy chục văn tiền, chút tiền đó không làm được cái gì, cũng không nỡ mua cái gì, còn muốn thì phải kiếm thêm nhiều tiền mới được.

Nàng cảm thấy nếu làm nhiều bánh kẹp thịt hơn thì phải làm cái xe bày quán mới được.

Tốt nhất là có thể thêm cái bếp lò, như vậy mới giữ ấm được.

Về sau cũng có thể làm bánh có nhân ngay tại nơi bày quán.

Muốn làm xe bày quán thì phải tìm thợ mộc làm, ít nhất cũng tốn mấy chục văn tiền.

Bởi vì nàng không thể vẫn luôn dùng không gian, thời gian lâu sẽ làm người ta nghi ngờ.

Ngay từ đầu bày quán bán mấy chục cái bánh kẹp thịt sẽ không có việc gì.

Thời gian dài, buôn bán tốt sẽ làm người sinh ra lòng nghi ngờ.

Nàng cũng không muốn bị người ta xem là yêu quái.

Tính đến tính đi, những thứ này đều cần tiền.

Trong lúc Thẩm Nguyệt Dao suy nghĩ những việc này, Tô Tuyết Y liền chống gậy trở về nhà.