Chương 2

5.

Trong một tiếng nghỉ trưa, tôi kiếm được hai khách, kiếm được 180 tệ.

500 tệ nói nhiều không nhiều, ít cũng không ít.

Tôi cũng không dám chắc chắn mình có thể hoàn thành được nhiệm vụ.

Nhưng không ngờ, chưa được bao lâu, trước quầy xem bói của tôi đột nhiên xuất hiện một hàng dài người.

Tôi hỏi một sinh viên đến đây xem bói mới biết nữ sinh gặp hoa đào nát kia đã đăng bài quảng cáo cho quầy của tôi lên diên đàn trường.

[Ở cổng trường phía Đông có một chị gái nhỏ xem bài tarot vô cùng chuẩn đó a a a a! Hơn nữa còn đẹp người đẹp nết! Các bạn học mau tiến lên!]

Dưới sự đề cử của cô ấy, buổi trưa hôm đó tôi xem tarot không ngừng.

Đến khi tổ tiết mục nhắc tôi công việc đã kết thúc, số dư trong điện thoại di động tôi đã tăng thêm một ngàn.

Ninh Diệp Thần ở bên cạnh vui mừng hớn hở vì đã hoàn thành nhiệm vụ.

Tôi đột nhiên nhớ đến một đoạn ngắn trong cốt truyện.

Chương trình này yêu cầu không thể làm lộ thân phận minh tinh, vậy nên nam chính có lượng fan nhất định chỉ có thể hóa trang thành thú bông để đi phát tờ rơi.

Phát tờ rơi dựa vào số lượng tờ phát được để tính lương. Nhưng đến cuối, tiền lương về tay nam nữ chính còn thiếu mấy chục tệ nữa mới tròn 500.

Vậy nên sau khi ăn xong bữa tối, hai người họ bị giữ lại nhà hàng rửa bát.

Nữ chính chắc là không muốn rửa bát đâu... nhỉ?

Vì để tăng hiệu quả cho chương trình, tổ tiết mục không lập tức kiểm tra số tiền của các đội còn lại.

Tất cả đều sẽ công bố sau khi bữa tối kết thúc.

Mang theo suy nghĩ này, tôi nhân lúc thay quần áo đi xin mã chuyển khoản của nữ chính, sau đó trực tiếp chuyển 100 tệ qua cho cô ấy.

Nghe thông báo “đã nhận được 100 tệ” của điện thoại, cô ấy vô cùng kinh ngạc nhìn tôi.

Tôi cười lấy lòng nữ chính, lại đưa ngón tay lên “suỵt” với cô ấy, ý nói cô ấy đừng tiết lộ.

Nữ chính nhìn tôi, ánh mắt mang theo chút phức tạp.

“Cô...”

Cô ấy muốn nói với tôi gì đó rồi lại thôi.

6.

Dựa vào sự giúp đỡ của tôi, nam nữ chính thuận lợi thoát khỏi số kiếp rửa bát.

Càng mừng hơn nữa là, tuyến tình cảm của nam nữ chính cuối cùng cũng quay lại trong cốt truyện: bọn họ thành công chọn nhau!

Ngoài nam nữ chính ra, tôi và Ninh Diệp Thần cũng thành công ghép đôi, cũng thường xuyên tương tác với nhau hơn.

Bốn cặp đôi dần được hình thành, ba ngày sau chúng tôi đều hẹn hò riêng, bầu không khí không thể tốt hơn được nữa.

Trong không khí vui vẻ hòa bình này, chương trình hẹn hò thực tế chính thức phát sóng.

Vì để tạo danh tiếng cho tiểu công chúa, công ty bỏ ra một số tiền rất lớn để mua hotsearch cho chương trình.

Tập đầu tiên lên sóng, tôi trốn trong chăn thức đêm xem.

Màn hình điện thoại đã sớm bị lấp đầy bởi bình luận.

Trong cơn mưa bình luận xuất hiện một cái tên được nhắc đến rất nhiều.

Giang Anh.

Giang Anh là tên nữ chính.

Từ khi nữ chính ra mắt đến giờ đã nhận rất nhiều vai nữ chính của các bộ phim hot, dựa vào kĩ thuật diễn tinh tế và vẻ ngoài xinh đẹp đã thu hút rất nhiều fan.

Tiếp theo chính là nam chính.

Nam chính tên Phong Tễ. Phong Tễ lớn lên ở nước ngoài, đã nhận được không ít giải thưởng lớn trong giới điện ảnh, mặc dù không tuyên truyền nhiều nhưng dựa vào khuôn mặt xuất chúng của mình cũng hút được không ít fan.

Sáu người còn lại cơ bản đều như tôi và Ninh Diệp Thần, đều là diễn viên vô danh tuyến mười tám đi trên đường cũng không bị nhận ra.

Nam nữ chính xứng đôi với nhau từ gia thế đến bề ngoài, họ đã sớm có fan cp, lúc này đang điên cuồng bình luận.

Nhìn mọi thứ không khác cốt truyện là bao, tôi bắt đầu cảm thấy yên tâm.

Tôi vừa xem chương trình vừa ngủ gà ngủ gật, đến khi tôi lại lần nữa nhìn vào màn hình đã thấy một đống chữ hồng đang không ngừng chạy.

[Mẹ ơi, sao Giang Anh và Hạ Thu lại ngọt ngào như vậy chứ, cíu tui cíu tui!!!]

Tôi: “?”

Câu nói kia trực tiếp dọa tôi tỉnh ngủ.

7.

Cái gì mà “tại sao Giang Anh và Hạ Thu lại ngọt ngào như vậy”?

Mấy người có ý gì?

Nam chính đâu?

Mấy người ném nam chính đi đâu rồi?

Tôi bật dậy như cá chép nhảy, phát hiện chương trình đang phát một đoạn ngắn trong lần chọn đối tượng đầu tiên.

Không ngoài dự liệu của tôi, người gửi tin nhắn cho tôi ngày đó là nữ chính!

[Đừng giả vờ, cô không phải là người như vậy.]

Trong màn hình, cô ấy cầm di động do dự rất lâu, cuối cùng hít sâu một hơi rồi nhấn nút gửi.

“Hạ Thu không phải người như vậy.”

Nữ chính nghiêm túc trả lời trong cuộc phỏng vấn sau đó.

“Tôi quen Hạ Thu từ lâu rồi, cô ấy là người tốt bụng, là một cô gái chân thành, giống như mặt trời nhỏ vậy.”

“Cô ấy vĩnh viễn là người bạn tốt nhất của tôi.”

Cô ấy vừa nói xong, bình luận trực tiếp bùng nổ.

[Mẹ ơi, điện thoại con mới nở hoa bách hợp...]

[Quan hệ của hai người họ tốt như vậy sao? Lúc trước tôi còn tưởng họ không hợp nhau đó.]

[Hu hu hu tôi mặc kệ! Tình bạn thần tiên lên thuyền!]

[Tình bạn cái gì! Đây rõ ràng là chân ái!]

[...]

[...]

Trong đó đúng là có một số bình luận phổ cập về quá khứ đen tối của tôi, dù sao trước khi tôi xuyên qua, thái độ của nguyên chủ đối với nữ chính cũng không quá thân thiện.

Tôi rơi vào trầm tư.

...Nếu như nam chính đọc được mấy lời này sẽ không đến ám sát tôi đâu nhỉ?

Tôi đang lo lắng bất an thì đột nhiên nhận được một tin nhắn.

[Muốn xuống tầng tâm sự không?]

From: Giang Anh.

8.

Trong đêm hè, nữ chính mặc một chiếc váy hai dây hoa màu vàng nhạt, tóc dài xõa ra tự nhiên, nhìn có cảm giác rất lười biếng.

So sánh thì áo ngủ hình viên thuốc của tôi có chút đơn điệu.

Nhưng tôi không thèm quan tâm, vì lúc nào tôi cũng muốn bản thân nhớ kĩ nguyên tắc lót đường cho tiểu công chúa!

Nữ chính cũng không quan tâm.

Sau khi thấy tôi, cô ấy mỉm cười.

“Nếu không xem chương trình thì mình cũng không biết cậu có thể xem tarot nữa đâu.” Thái độ của cô ấy rất thân mật, giống như đang nói chuyện với một người bạn lâu năm vậy: “Cậu có thể xem cho mình không?”

Tiểu công chúa đã lên tiếng rồi, sao tôi có thể không nghe theo chứ?

“Hay là mình xem bản đồ sao cho cậu?” Suy nghĩ của tôi chợt lóe lên.

“Cậu còn biết xem cả bản đồ sao nữa sao?” Nữ chính kinh ngạc nhướng mày.

Tôi lấy ngày tháng năm sinh của nữ chính rồi mở bàn đồ sao.

Nhìn sự phân bố của mười hai chòm sao trên bản đồ, tôi lập tức hâm mộ.

Đúng là bản đồ sao của nữ chính!

Gia đình hạnh phúc, sự nghiệp phát triển, con đường tiền tài mở rộng, thông minh, học giỏi, quan hệ rộng rãi, quan trọng nhất là vận may cũng rất tốt!

Chồng tương lai của cô ấy trẻ, giàu, khỏe, hơn nữa còn không phá của!

Tôi phân tích cho nữ chính nghe, cô ấy nghe xong thì khúc khích cười, rõ ràng không tin lời tôi.

“Vậy mời lời chúc của cậu vậy.” Cô ấy xoa đầu tôi: “Không còn sớm nữa, đi ngủ sớm chút đi.”

“Ngủ ngon, Tiểu Thu.”

Đêm nay nữ chính như một cơn gió lướt qua đời tôi khiến tôi vô cùng hoài nghi cuộc sống.

Tôi choáng váng quay về phòng, lại lần nữa nằm lên giường, vừa sờ vào điện thoại đã thấy một câu trên bình luận trực tiếp:

[Cười chớt bảo bối, trà xanh Hạ Thu kia lúc trước làm khó Giang Anh ở phim trường trước mặt mọi người, bây giờ tham gia chương trình để tẩy trắng à?]

Câu nói kia như sấm sét đánh thẳng vào não tôi.

...Không phải là nữ chính đang giúp tôi tẩy trắng đấy chứ?