Chương 19.1

Vẫn luôn quen vẻ mặt đối phương ôn hòa lễ độ chợt thấy anh giận, Diệp Y không hiểu phía sau lưng lanh lạnh, đặc biệt là bị đôi mắt kia một chằm chằm, cô bị dọa cho run rẩy, vội vàng đàng hoàng cúi đầu xuống không dám nói lời nào.

Đừng sợ đừng sợ, đối phương chỉ là lo lắng bệnh của cô mà thôi, có gì phải sợ, hai người là bình đẳng!

Mắt trộm nhìn anh, ánh mắt đảo qua khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, Diệp Y lập tức nhắm mắt, trời ạ, vì sao đầu cô lại hiện ra hình ảnh mấy lần trước gặp anh !

A a a a! Nàng là thiếu nam nhân sao!

Tóc toán loạn dưới cằm anh lượt qua có chút ngứa, cái đầu nhỏ cũng chôn ở trên khuỷu tay anh mang theo mùi hương nhàn nhạt, ánh mắt người đàn ông tối sầm ,ánh mắt nhìn về phía đèn đuốc bên ngoài xe, tay bỗng nhiên sờ vào trên đầu nhỏ kia.

Diệp Y toàn thân cứng đờ, nghĩ ngẩng đầu, muốn ngẩng đầu lại bị một cái tay đè lên, căn bản không thể động đậy, chỉ có thể mang vẻ mặt quái dị trừng mắt, kẻ có tiền thật sự không quan tâm tứ chi tiếp xúc sao?

Trong lòng soắn suýt, có lẽ do uống thuốc, dạ dày đã không còn đau nữa, nhưng vẫn bị đưa đến bệnh viện làm kiểm tra, bất quá kết quả kiểm tra cũng vẫn vậy còn nói thể chất cô không tốt, năng lực khôi phục có chút kém.

“Tôi nói tôi không sao, chỉ là ăn lầm đồ vật mà thôi.”

Trở lên xe, Diệp Y nghiêng đầu đi nhìn ngoài cửa sổ, từ đầu đến cuối không dám nhìn thẳng người bên cạnh.

Phó Cẩn Sinh nhàn nhạt nhìn cô, “ngày mai tôi dẫn em đi châm cứu.”

“Không cần!”

Diệp Y vô thức vội vàng khoát tay, mặt nhỏ tràn đầy trịnh trọng, “tôi...... Tôi có thể đi một mình, cũng không phải trẻ con, anh bận như vậy, tôi làm mất rất nhiều thời gian của anh rồi.”

Ba cô mỗi ngày đều bận đến mức cả ngày không thấy mặt, vị hôn phu chắc chắn càng bận , thế nhưng mỗi lần còn bớt chút thời gian đưa cô đi xem bệnh khiến cho cô ngại.

Bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông đang muốn nói chuyện, lúc này điện thoại bỗng nhiên vang lên, không thể làm gì khác hơn là trước tiên nghe, không biết bên kia nói cái gì, một lúc lâu chỉ nhận được một tiếng ừ ” .

Diệp Y ánh mắt lơ lửng không cố định, chỉ có thể thuận miệng cắn kẹo que mơ hồ không rõ nói: “ anh có chuyện đi về trước đi ,tôi sẽ gọi người đón.”

Chỗ này cách nhà cô hai khu ,cô không thể không biết xấu hổ bắt người ta đưa về.

Xe bỗng dừng lại, trợ lý mắt nhìn phía trước trên đường trường long, không khỏi quay đầu hướng người phía sau nói: “ Phó tổng, phía trước hẳn là xảy ra tai nạn giao thông, trong thời gian ngắn không biết có thể thông xe không, đổi một con đường khác cần đi vòng lớn hơn.”

Nghe vậy, Diệp Y lập tức đem đầu duỗi ra cửa sổ xe, chỉ thấy trước mặt đèn đỏ khắp nơi giống như xảy ra sự cố, đằng sau đầu trường long, cũng không biết lúc nào có thể đi qua.

Thầm mắng một tiếng xui xẻo, cô chỉ có thể nhìn người bên cạnh nói: “nếu không thì chính tôi đi tàu điện ngầm cũng được? Cũng rất tiện.”

Phó Cẩn Sinh không nói gì, mà là sâu kín mắt nhìn trước mặt trợ lý.

Cái nhìn tinh thần chấn động, lập tức nghiêm trang hướng Diệp Y nói: “ trên tàu điện ngầm nhiều người , Diệp tiểu thư cơ thể lại không tốt, nếu lại đột nhiên phát bệnh làm sao bây giờ? Kỳ thực cô có thể cùng Phó tổng cùng trở về, ngày mai vừa vặn đi tới chỗ Viên lão tiên sinh ”

“Cái này...... Đây tuyệt đối không được!”

Diệp Y không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt nói: “Tôi ngày mai đi mình cũng được, hơn nữa ta bây giờ dạ dày đã tốt hơn nhiều, không nhất định phát bệnh.”

Cô và vị hôn phu lại không quen, làm sao có thể ở trong nhà người khác!

“Diệp tiểu thư đây là không tin tôi?” Phó Cẩn Sinh nâng đỡ mắt kính trên sống mũi, thần sắc nghiêm cẩn.

Nghe vậy, Diệp Y vội vàng khoát xua tay, “tôi tuyệt đối không có ý tứ này, Phó tiên sinh tuyệt đối không nên hiểu lầm, tôi...... Tôi chỉ là......”

“Vậy đi thôi.” Anh nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trợ lý lập tức bắt đầu quay xe, anh ta cảm thấy mình h rất nhanh liền có thể tăng lương.

Trơ mắt nhìn xe đổi một con đường khác , Diệp Y nghẹn một hơi có nỗi khổ không nói được, chỉ có thể cắn kẹo que nghiêng đầu đi nhìn ngoài cửa sổ, cô nam quả nữ, đây không phải đang dẫn dụ cô phạm tội sao!

Cô chưa từng nghe nói vị hôn phu còn là một người đàn ông ấm áp , nhiệt tâm mang nàng xem bệnh, đây cũng quá kì quái, chẳng lẽ anh muốn chiếm tiện nghi củacô?

Nếu như đối phương thật sự đùa nghịch lưu manh, vậy cô nên làm gì?

Còn là nói...... Thuận thế tới !?

Không được không được, cô lúc nào trở thành đói khát nhưvậy, người ta là một người lễ phép như vậy ,mình thế mà lại mang tư tưởng xấu xa , cô nhất định là bị Lý Cầm Cầm làm hư!

Sự thật thật chứng minh thật là cô nghĩ nhiều, vị hôn phu của cô cũng không phải ở một mình, cả tòa trong trang viên có vẻ như ở không ít người, trợ lý Lưu nói tất cả trực hệ Phó gia đều ở đây.