Chương 31

Trang Thâm chống cằm, gắp miếng thịt gà để vào trong chén, cũng không thèm nhìn Trang Huy Nghiệp một cái: ” Thi đại học! “

” Thi đại học? Mày còn muốn thi đại học? Muốn dựa vào việc mày đánh nhau để thi đại học, phải không? ” – Trang Huy Nghiệp ném mạnh đôi đũa xuống bàn, tức giận quát: ” Mày nói cho tao nghe, cái loại mày thì làm được cái gì cho tương lai? Mày muốn để người khác nuôi mày cả đời? “

” Bố, có chuyện gì thì để cơm nước xong rồi từ từ nói! ” – Trang Trần Húc xoay bàn, đem đĩa tôm kéo đến chỗ mình, gắp một miếng bỏ vào bát của cậu: ” Sự việc cũng không giống như những gì ba nói! “

Món ăn trên bàn đều là cá, gà, vịt. Mùi vị đều giống nhau. Chỉ có món tôm này là không giống!

Trang Thâm cúi đầu liếc nhìn con tôm trong bát mình, trong lòng có chút không đúng!

Trang Huy Nghiệp sao lại có đứa con ấm áp và dịu dàng như Trang Trần Húc.

Thật sự cậu không thể nào nghĩ ra được cậu trả lời phù hợp.

” Con cứ nuông chiều nó như vậy, nhìn xem nó đã thành cái dạng gì rồi? ” – Trang Huy Nghiệp không nhịn được hừ một cái: ” Nhìn xem, nó cả ngày làm cái chuyện gì? Cái gì cũng không có lợi, chỉ giỏi làm mất mặt! “

Trang Thâm ung dung thong thả ăn hết tôm trong bát, đem đũa để xuống bên cạnh, ánh mắt nhìn thẳng về phía Trang Huy Nghiệp.

Lông mày Trang Huy Nghiệp nhíu lại, lão không còn tâm trạng để ăn uống: ” Làm sao? Không đúng? “

Hai tay Trang khoanh hai tay lại, mỉm cười yếu ớt dựa lưng vào ghế: ” Tôi không biết bố đã nghe được tin tức đó từ đâu! Thứ nhất, tôi hôm nay không có gây chuyện! Là người trong lớp đổ mực lên bàn tôi, không cho tôi làm một thành viên của lớp. Tôi mới đánh hắn. Thứ hai, cậu học sinh kia đã nhiều lần làm chuyện xấu. Giáo viên chủ nhiệm sau khi biết thì cho tôi về lớp. Cho nên việc này ta không có làm sai. Cuối cùng, tôi hy vọng bố đã lớn tuổi rồi. Trước khi giáo huấn người, nên tìm hiểu xem chuyện đó có đúng hay không! “

Trên bàn ăn xuất hiện một bầu không khí quỷ dị, trầm mặc!

Trang Nhược Doanh cúi đầu, nhìn cơm bên trong bát đến sững sờ.

Trang Thâm từ lúc nào biết nói chuyện như vậy? Lại còn biết biện minh cho mình? Trang Thâm không phải loại người sẽ làm chuyện này!

Hơn nữa chuyện này, chính là ả nói cho Trang Huy Nghiệp biết. Lúc ấy lại cô nói khó nghe thêm một tí, bởi vì ả nghĩ, Trang Thâm sẽ không tự mình giải thích!

Không nghĩ đến Trang Thâm sẽ nói rõ ràng như vậy!

” Mày…” – Trang Huy Nghiệp không nghĩ con trai mình sẽ làm mất mặt lão như vậy, sắc mặt trắng bệch, tay cầm đũa run lên vì tức giận.

Chuyện này đúng là lão không biết rõ ràng, bởi vì lão tin tưởng lời Trang Nhược Doanh nói là sự thật. Cảm thấy cô con gái luôn thân thiết ở bên cạnh lão sẽ không bao giờ nói dối.

Nhưng Trang Thâm ngay trước mặt mọi người lại ở trước mặt mọi người đánh vào mặt lão một cú như vậy, để cho lão chưa kịp cảm thấy áy náy, đã thẹn quá hóa giận.

Coi như lão nói sai thì làm sao?

Lão là người đứng đầu gia đình này, mà Trang Thâm cả ngày lẫn đêm đều tìm phiền phức đến cho lão, lão nói cậu vài cậu không được?

Nào có đứa con nào đi nói lý lẽ với cha mẹ?

Lão nhìn đứa con này, không dạy dỗ liền cả đầu lão cũng dám leo lên ngồi!

Trang Thâm đứng lên, nhấc khóe miệng, lạnh lùng nói: ” Tôi ăn xong rồi, mọi người từ từ ăn! “

Trang Thâm không để ý đến sắc mặt của người khác, liền kéo ghế đi.

Cậu vốn nhìn vào mặt mũi của Trang Trần Húc mà trở về ăn một bữa cơm. Cơm cũng đã ăn rồi, cũng không cần tìm chuyện để mình thêm khó chịu.

Trang Trần Húc cũng đứng lên, thở dài nói: ” Con đi xem em ấy! “

Trang Thâm đi ra ngoài cửa, liền lấy điện thoại di động ra gọi xe. Phía sau, Trang Trần Húc lập tức đuổi kịp, gọi cậu một tiếng: ” Tiểu Thâm, anh đưa em đi! “

Khu biệt thự, kêu xe cũng chưa chắc đã có. Trang Thâm cũng không từ chối, ngồi lên xe của y.