Chương 9

Thực ra quản lý ký túc xá và nguyên thân quen nhau là vì khi cô đang chuyển đồ vào đầu năm nhất, quản lý ký túc xá thấy cô một mình mang hành lý đến nên tốt bụng giúp một tay. Nguyên thân là người tốt, hôm sau liền mua hoa quả ướp lạnh gửi qua, thế là thành cô có quan hệ tốt với quản lý ký túc xá.

Thành thật mà nói, tính cách của nguyên chủ khá hướng ngoại, nhưng không đến mức hòa đồng như Thẩm Thanh Thanh.

"Cũng ổn thôi." Thẩm Thanh Thanh cười nói chuyển chủ đề, ngay lúc đang định đề nghị mau về ký túc xá nghỉ ngơi thì giọng nói của Lâm Ngữ Tĩnh từ phía sau truyền đến ——

"Thanh Thanh..."

Cuộc hẹn hò hôm nay đối với Lâm Ngữ Tĩnh chẳng vui vẻ gì, đầu tiên là Hàn Thừa Trạch suýt đuổi cô ấy ra khỏi xe, sau đó vì một cuộc gọi của bà cụ Hàn mà đến nhà họ Hàn, nhưng Hàn Thừa Trạch không giữ mặt mũi cho cô ấy, trên bàn ăn toàn những món cô ấy dị ứng.

Lâm Ngữ Tĩnh vốn đã có chút buồn bực, lại nhìn thấy bạn tốt không có thời gian đi hẹn hò cùng mình, lại có thời gian cười nói vui vẻ cùng bạn cùng phòng khác từ bên ngoài trở về, trong mắt lộ ra mấy phần tủi thân.

Thẩm Thanh Thanh đối diện nhìn thấy ánh mắt bị phản bội của cô ấy, cảm thấy hơi đau đầu, mở miệng nói: "Cậu ăn cơm chưa? Tớ vẽ xong không thấy cậu về nên đi ăn cơm với Ngô Hoan các cậu ấy."

"Ăn rồi."

Lâm Ngữ Tĩnh vừa nói xong, Hàn Thừa Trạch đưa cô ấy về vừa định lái xe đi lại mở cửa xe bước ra.

Anh ta bước lại gần nhìn Thẩm Thanh Thanh, khóe môi hơi nhếch lên: "Buổi chiều không gặp được cô, không ngờ buổi tối lại gặp được, thật đúng là có duyên."

Lời này vừa nói ra, thái độ của bốn cô gái có mặt đều có chút thay đổi.

"Dư Duyệt nhịn không được, trực tiếp hỏi ra suy đoán trong lòng: "Ngữ Tĩnh, đây là ai?"

Thật ra cô ấy muốn hỏi, đây không phải là bạn trai của cậu sao? Sao anh ta có thể nói những lời gây hiểu lầm như vậy với Thẩm Thanh Thanh chứ.

Ngô Hoan lặng lẽ liếc nhìn vẻ mặt có chút lạnh lùng của Thẩm Thanh Thanh, trong lòng đã hiểu vì sao chiều nay cô lại từ chối ra ngoài với Lâm Ngữ Tĩnh.

"Đây là bạn trai của tớ, Hàn Thừa Trạch." Lâm Ngữ Tĩnh cắn môi, sau đó giới thiệu với Hàn Thừa Trạch: "Thanh Thanh, anh gặp rồi, đây là hai bạn cùng phòng khác của em."

Sau khi xác nhận Hàn Thừa Trạch thật sự là bạn trai cô ấy, mặc dù anh ta khá đẹp trai, nhìn quần áo cách ăn mặc cũng có thể biết được gia cảnh rất tốt, nhưng Ngô Hoan và Dư Duyệt vẫn không khỏi thầm cau mày trong lòng.

"Xin chào." Hàn Thừa Trạch tùy ý chào hỏi, cảm thấy người trong ký túc xá bọn họ đều rất xinh đẹp, nhưng người hấp dẫn nhất vẫn là Thẩm Thanh Thanh.

Thấy Thẩm Thanh Thanh không trả lời mình thì dứt khoát nói: "Nếu mọi người là bạn cùng phòng của Lâm Ngữ Tĩnh thì ngày mai cùng nhau ăn cơm đi, tôi mời."

Theo cốt truyện của tiểu thuyết, chiều nay Thẩm Thanh Thanh không từ chối Lâm Ngữ Tĩnh mà đi gặp Hàn Thừa Trạch cùng cô ấy, bị Hàn Thừa Trạch không chút nao núng theo đuổi. Bạn trai của bạn thân theo đuổi mình ngay trước mặt cô ấy, Thẩm Thanh Thanh lúc đó vừa khẩn trương vừa bối rối, sợ đến nửa đường chạy mất, ai ngờ Hàn Thừa Trạch lại vứt bỏ Lâm Ngữ Tĩnh ở lại để đuổi theo cô…

Thẩm Thanh Thanh thấy buổi chiều mình không làm theo cốt truyện, hệ thống không có động tĩnh gì, cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đương nhiên sẽ không nể mặt Hàn Thừa Trạch.

"Có việc, không rảnh."

Thấy cô không nể mặt mình như thế, Hàn Thừa Trạch cảm thấy không vui, đồng thời có cảm giác muốn chinh phục, dứt khoát quay sang Lâm Ngữ Tĩnh nói: "Ngày mai mời bạn cùng phòng ăn cơm, nhớ đưa bọn họ đi cùng."

Giọng điệu của anh ta như ra lệnh, nói xong không thèm nhìn Lâm Ngữ Tĩnh, tự tin vẫy tay với Thẩm Thanh Thanh rồi quay người rời đi.