Chương 11: Người Kiều gia

“Trần tiên sinh, chúng tôi đã người đã tìm được rồi, kết quả điều tra đã được gửi đến hòm thư của ngài, đợi ngài kiểm tra và kí nhận”.

Trần Văn Uyên: “Được rồi, vất vả”.

Người phụ trách thám tử tư chủ động nói: “Ngài yên tâm, Cố tiên sinh cùng ông chủ của chúng tôi có giao tình, chuyện của Cố thiếu chúng tôi sẽ giữ kín như bưng.”

Trần Văn Uyên: “Cảm ơn, số tài khoản một lúc nữa sẽ được chuyển qua cho ngài, hợp tác vui sướиɠ”.

Người phụ trách: “Hợp tác vui sướиɠ”.

Ngắt điện thoại, lúc mà Trần Văn Uyên mở ra hòm thư nhấp đi vào, khi nhìn thấy gương mặt bên trong tư liệu liền lộ ra biểu tình ngạc nhiên.

Là cậu ấy?

Bên trong phòng Vip bệnh viện.

Trần Văn Uyên: “Tiên sinh, người Kiều gia đã tìm được rồi”.

Hắn đem phần báo cáo để lên trên bàn.

Cố Trầm Ngôn nhận lấy mở ra.

Đến khi nhìn thấy thông tin và ảnh chụp trong tư liệu, anh chợt ngưng một chút, rồi ngẩng đầu nhìn về phía Trần Văn Uyên.

Trần Văn Uyên nháy mắt đã hiểu: “Tôi đã tự mình đi đến nhà bên kia xác nhận, Kiều Thư xác thật là người của Kiều gia, hiện giờ Kiều gia chỉ còn lại một người là cậu ấy, bản thân cậu ấy cũng không có vấn đề gì”.

Lại nói tiếp: “Người của Cố Yến bên kia trước mắt còn chưa có tìm được thông tin của cậu ấy”.

Cố Trầm Ngôn gật gật đầu.

Anh lật một tờ lại một tờ báo cáo điều tra, sau khi xem xong, đem báo cáo đặt ở một bên rũ mắt trầm tư.

Ngón tay thon dài gõ nhẹ lên tay vịn xe lăn.

Sau một lúc lâu, Cố Trầm Ngôn nói: “Kêu bí thư Ngô gọi điện cho cậu ấy”.

Trần Văn Uyên: “Vâng, tiên sinh”.

Cố Trầm Ngôn: “Làm cho Cố Yến bên kia thêm một chút loạn”.

Trần Văn Uyên: “Vâng, tiên sinh ngài yên tâm, chúng ta sẽ không để cho người của Cố Yến bên kia tìm được Kiều thiếu gia”.

Sắp đến ngày đóng máy, mà sau khi đóng máy Kiều Thư cũng còn vài quảng cáo cần phải quay, nên cậu hẹn với bí thư Ngô sẽ gặp nhau vào năm ngày sau.

Cảnh quay cuối cùng của cậu, tiểu cảnh sát đi theo đội trưởng truy kích boss phản diện, lại không nghĩ tới sẽ bị mai phục, cuối cùng thời điểm tiểu cảnh sát thay thế đội trưởng chắn một dao trí mạng.

Chu đạo: “action!”

Kiều Thư mở to hai mắt, viên đạn bay tới với tốc độ rất nhanh, đội trưởng bị người bám lấy căn bản không thể tránh được.

Đội trưởng không thể chết được!

Không kịp tự hỏi, Kiều Thư theo bản năng tiến lên, đem đội trưởng đẩy ngã xuống, nhưng vẫn là quá chậm.

Viên đạn đã xuyên qua trái tim hắn.

Máu từ miệng vết thương chảy ra, Kiều Thư không dám tin tưởng nhìn về phía l*иg ngực của mình, cuối cùng lộ ra một nụ cười thoải mái: “Đáng giá”.

Chu đạo: “Ca!”

“Hoàn mỹ!”

Kiều Thư cấp tốc từ trên người Sở Trì Thanh bò dậy, nhảy dựng ba bước xa xa ly đối phương, rồi sau đó đối mọi người khom lưng nói: “Mọi người vất vả rồi”.

Bị tránh như rắn rết Sở Trì Thanh: “……”

Giang Gia Du hưng phấn xông lên ôm lấy Kiều Thư: “A! Kiều Kiều! Cậu đóng máy!”

Những người khác cũng sôi nổi vỗ tay chúc mừng Kiều Thư đóng máy.

Chu đạo tiến lên, nói: “Người trẻ tuổi a không tồi, ảnh mắt cuối cùng trong cảnh diễn của cậu cực kì tốt” Hắn vỗ vỗ bả vai Kiều Thư: “Chắc chắn cậu sẽ có được một tương lai xán lạn”.

Kiều Thư vội vàng khom lưng: “Cảm ơn Chu đạo.”

Chu đạo: “Đây nhận lấy bao lì xì an ủi”.

Kiều Thư tiếp nhận bao lì xì.

Đây là quy củ của mỗi đoàn phim, chỉ cần diễn người chết đều sẽ thu được một cái lì xì an ủi, tiền không nhiều, là một vật để đuổi vận rủi.

Kiều Thư quay xong cảnh đó, liền trở về tháo trang sức thay quần áo, Lộ Nguyệt đã thu thập xong mọi thứ đứng ở bên ngoài chờ cậu.

Giang Gia Du vốn là muốn đến để tiễn Kiều Thư, nhưng tiếp theo có cảnh diễn của hắn phải quay nên hắn có muốn cũng không đi được.

Xe bảo mẫu của công ty đã chờ ở bên ngoài.

Đoàn phim cũng không có bởi vì cậu một người đóng máy mà dừng lại quá trình quay phim bận rộn.

Kiều Thư đi ra ngoài, thanh âm ồn ào của đoàn phim dần dần nhỏ đi rồi biến mất.

Trở lại chung cư mà công ty an bài cho nghệ sĩ, ngủ lại một đêm, ngày hôm sau Kiều Thư liền cùng Lộ Nguyệt đi đến sân bay để đến Xuân thành quay chụp một MV ca nhạc.

Lúc sau lại lục tục chạy mấy cái thông cáo, rốt cuộc đến trước một ngày hẹn cùng bí thư Ngô cậu mới trở về Hải Thành.