Chương 16: Bé mèo con x Ảnh đế hắc hóa (16)

Edit: Đô

Cốc Tiểu Hoa không thể hiểu được nhìn hắn, nàng cố ý gì?

Kế tiếp, móng vuốt của nàng bị Lâm Hoặc nắm lấy, lăn qua lộn lại xem xét.

Móng vuốt mượt mà với màu lông thuần trắng bao trùm hoàn toàn, nhìn không có một khe hở,đệm thịt lòng bàn tay phấn nộn mềm mại , móng tay không có duỗi ra,có thể nhìn đến móng nhòn nhọn.

Lâm Hoặc nhẹ nhàng nắm một chút móng vuốt của nàng: "Nên cắt......"

Nàng cả người run lên, tuy rằng lý trí của nàng, nói cho chính mình không đau một chút nào, nhưng là thân thể vẫn muốn chạy trốn!

Lâm Hoặc tay mắt lanh lẹ bắt lấy nàng, nhịn không được cười nói: "Lại không phải hiện tại, chờ ngươi lần sau tắm rửa xong, móng tay mềm một chút lại nói, ngày thường đánh nhau không gặp ngươi có lá gan nhỏ."

Nàng có lá gan nhỏ bị chọc phá, xấu hổ cả người nóng lên, nếu không phải lông tóc tràn đầy, hiện tại không chừng đầy mặt đã đỏ bừng.

"Tiểu Lâm, ngươi lên hot search!"

Vương Phàm vội vã từ bên ngoài trở về, mặt đỏ bừng đầu đầy mồ hôi , mấy ngày nay không biết hắn vội cái gì, luôn là xuất quỷ nhập thần.

Lâm Hoặc nhíu mày, không nghĩ tới Lý Khuynh Hân tốc độ nhanh như vậy.

Vương Phàm rút ra khăn tay, một bên lau mồ hôi, một bên đem điện thoại đưa cho hắn: "Tiểu tổ tông chính là Thiện Tài Đồng Tử của chúng ta, từ khi nàng xuất hiện, ngươi đều thành khách quen của hot search !"

Như thế nào lại là chuyện liên quan tới nàng?

Cốc Tiểu Hoa bám vào cánh tay của Lâm Hoặc, nửa cái thân mình nhoài ra ngoài, muốn nhìn một chút di động.

Lâm Hoặc vốn đang nghi hoặc, nhưng nhìn đến cái đầu mèo tròn vo ngăn trước toàn bộ màn hình di động , lại có ý muốn cười, hắn đem Cốc Tiểu Hoa ôm vào trong l*иg ngực, đυ.ng cái mũi nàng : "Ngươi có thể xem hiểu không?"

Cốc Tiểu Hoa giả bộ cắn ngón tay của hắn, nàng lại không phải thật sự là mèo!

Bất quá nói đến cũng lạ, rõ ràng là Lý Khuynh Hân tìm paparazzi gây ra scandal của nàng cùng Lâm Hoặc, kết quả hot search xuất hiện tên nàng ta đều không có, tất cả đều là # tạo hình của Lâm Hoặc #, # mèo của Lâm Hoặc #.

Thời điểm Lâm Hoặc nhìn đến nội dung hot search liền hoảng sợ, mấy tấm ảnh chụp được đăng lên.

Vừa đúng lúc Cốc Tiểu Hoa cào mặt hắn, hắn nén cười muốn an ủi nàng một phen, bên cạnh Lý Khuynh Hân cúi đầu, tóc tán loạn hoàn toàn che khuất mặt.

Này hình không có gì, mấu chốt là tạo hình, ảnh chụp hắn còn chưa tháo phục sức.

《 Nhiệm Vụ Nguy Hiểm 》 còn không có tuyên bố bất luận cái gì tin tức, hắn là người đầu tiên để lộ bí mật, phía dưới bình luận tất cả đều là về tạo hình cùng mèo.

-- a a a này ca cũng quá soái đi, cái kia vết máu quá gợi cảm

-- đây là màu da vốn dĩ của Lâm Hoặc sao, cũng quá trắng đi

-- nói cho ngươi, hẳn là dặm phấn, bất quá Tiểu Lâm bản thân là rất trắng

-- cái này sườn mặt thật ưu việt, cơ hồ đều ngăn cản không được mỹ mạo của hắn

-- ai có thể nói cho ta đây là chụp cái gì, ta muốn nhìn !

-- cô gái bên cạnh là ai

-- nhân viên công tác đi, không thấy phần cơm trưa sao

-- theo ta nhìn hắn bị mèo cào một chút, cả người đều trở nên ôn nhu làm sao

-- a a a hình cuối cùng kia, cảm giác giây tiếp theo là có thể đem mèo ,bế lên tới hôn hôn

-- đoàn phim có cho mang mèo sao? Ngọa tào, này đóng phim đều không cho rời mình, cũng quá thích mèo đi

-- đây là có trách nhiệm với mèo! Không nỡ bỏ nàng ở nhà một mình được

Sắc mặt Lâm Hoặc khó coi.

Vương Phàm thấy thế nghi hoặc nói: "Tiểu Lâm ngươi làm sao vậy, lên hot search là chuyện tốt a, còn đều là khen ngươi!"

Cốc Tiểu Hoa không thể nói gì liếc hắn một cái.

"Không có việc gì, ta đi tìm đạo diễn." Lâm Hoặc kéo kéo khóe miệng, trực tiếp ôm Cốc Tiểu Hoa đi tìm Lưu Sưởng.

Lưu Sưởng đang chuẩn bị quay chụp phân cảnh diễn tiếp theo, sau khi biết được tin tức, vẫn luôn ở tư thế cúi đầu xem di động , không nhúc nhích.

"Lưu đạo, thực xin lỗi, dựa theo hợp đồng muốn bồi thường bao nhiêu tiền ngài nói, ta đều chấp nhận."

Lâm Hoặc nói xin lỗi.

Lúc này Vương Phàm chạy theo mới có phản ứng, cái này hot search chọc phiền toái.

"Hừ hừ ~"

Lưu Sưởng cười lạnh một tiếng.

Lâm Hoặc cùng Vương Phàm càng thêm xin lỗi.

Cốc Tiểu Hoa lười biếng ngáp một cái, cái này Lưu đạo còn rất vui, nàng đều nhìn đến đối phương cười đến nỗi khoé miệng kéo đến lỗ tai.

Phim này không có nhà sản xuất, không có diễn viên lưu lượng, không có danh tiếng, thiếu nhất là cơ hội tuyên truyền.

Lâm Hoặc cái hot search này, quả thực chính là vận may từ trên trời rơi xuống, người thông minh không chỉ sẽ không muốn phí bồi thường, còn sẽ nhân cơ hội này cọ nhiệt độ cho bộ phim.

"Lưu đạo, không cho nói, ta cũng có thể từ ......"

Lâm Hoặc lời còn chưa nói hết, Lưu Sưởng liền ngẩng đầu, dùng sức vỗ vỗ bờ vai của hắn, tươi cười cực kỳ xán lạn: "Chúng ta là quan hệ gì, cái gì mà phí bồi thường! Ta đều đã nghe người đoàn phim nói, tất cả đều là Lý tiểu thư kế bên làm, Tiểu Lâm ngươi thật là quá đơn thuần."

"A?"

Lâm Hoặc có điểm phản ứng không kịp, cái này hướng đi cùng hắn tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau.

"Trước nghỉ ngơi mười phút, một chút lại chụp!"

Lưu Sưởng bỏ xuống một câu lời nói, cất bước liền chạy.

Chạy phía trước còn không quên đối với Cốc Tiểu Hoa lạy một cái, bắt chước theo Vương Phàm thay đổi xưng hô: "Tiểu tổ tông, trong chốc lát trở về cho ngươi cá khô nhỏ!"

Cốc Tiểu Hoa nhếch miệng, nàng thật sự không ăn cá khô nhỏ!

Vương Phàm sờ đầu cộc lốc của mình: "Tiểu Lâm thật tốt quá! Lưu đạo không trách ngươi! Chúng ta không cần bồi tiền!"

"A......"

Lâm Hoặc lên tiếng, hắn luôn cảm thấy có chuyện kỳ lạ.

Cốc Tiểu Hoa đối với Vương Phàm trộm lắc lắc đầu, ngốc ! Lúc này hẳn là muốn một phần phí tuyên truyền !

Khoảng đến mười phút sau, Lâm Hoặc nhìn đến trang chính của phim《 Nhiệm Vụ Nguy Hiểm 》 .

@ Nhiệm Vụ Nguy Hiểm : Âm lãnh như hắn @ Lâm Hoặc, thẳng đến gặp được nó 【 hình ảnh 】

Hình ảnh là Lâm Hoặc mang phục trang nghỉ ngơi , cùng Cốc Tiểu Hoa chơi đùa chụp ảnh.

Lúc sau 《 Nhiệm Vụ Nguy Hiểm 》 tuyên bố ảnh hậu trường của những người khác, thao tác liên tiếp, khiến bộ phim liên tục lên hot search.

Lâm Hoặc không nhịn được mà bật cười, trách không được không muốn phí bồi thường,dùng hắn thành công cụ tuyên truyền! Nếu không,hay bàn bạc lại muốn một phần phí tuyên truyền!

Tích --

【 Độ thân mật tăng thêm 1 điểm. 】

Đang ngủ gật Cốc Tiểu Hoa:???

Nàng nói mà! Tâm tư nam nhân ngươi đừng đoán! Đoán tới đoán đi ngươi cũng đoán không ra!

Bên kia, Lý Khuynh Hân đợi nửa ngày nhìn hot search, cũng không phát hiện tên của mình.

Nàng vừa định quăng đi di động, Tống Trạch Trình liền gọi điện thoại tới.

Từ lần trước yến hội kết thúc, Tống Trạch Trình liền không xuất hiện thêm lần nào , nàng thì vội vàng tìm Lâm Hoặc, hai người trong khoảng thời gian này liền chặt đứt liên hệ.

Lý Khuynh Hân nhíu mày, ho khan hai tiếng, chuyển được điện thoại lại là một bộ nhu nhược tiếng nói: "Tống tổng?"

"Ngươi gần đây làm cái gì?"

Tống Trạch Trình thanh âm có chút trầm .

Lý Khuynh Hân sửng sốt một chút, tuy rằng Tống Trạch Trình nhan sắc không quá đẹp, nhưng vẫn cao hơn người thường.

Nàng sửa sang lại cảm xúc, giống như mất mát nói: "Gần đây đóng phim ...... Nhưng thật ra Tống tổng, dạo gần đây có phải hay không rất bận?"

Nàng thanh âm thực ngọt, lại cố tình nói nhẹ nhàng, là có thể biểu hiện ra c giác mềm mại nũng nịu.

Nếu là trước kia, Tống Trạch Trình khẳng định đặc biệt vui vẻ.

Nhưng là giờ phút này, hắn nhìn ảnh chụp trên mạng, mặc dù thấy không rõ khuôn mặt, hắn cũng biết cô gái bên cạnh Lâm Hoặc là Lý Khuynh Hân.

"Ta thật là coi thường ngươi."

Tống Trạch Trình cắn răng nói một câu, tức giận đến mức trực tiếp ngắt điện thoại .

Lý Khuynh Hân không thể hiểu được nhìn di động, nhỏ giọng nói câu bệnh tâm thần, vào lại giao diện của hot search, nàng hơi chau mày, cắn môi, xem ra nếu muốn xào tai tiếng, còn phải nỗ lực hơn mới được...... Bất quá không phải hiện tại.

Lâm Hoặc tự nhiên không biết chính mình lại bị nhớ thương , Lý Khuynh Hân liên tục mấy ngày không xuất hiện, hắn nhưng thật ra mừng rỡ vì được thanh tĩnh,có thể chuyên tâm nhào vào đóng phim cùng chiếu cố Cốc Tiểu Hoa bên người.

Cho đến một ngày,hắn đột nhiên nhận được một cuộc gọi xa lạ: "Tiểu Lâm , ta bên này đã chuẩn bị tốt, ngươi xem mấy ngày tới khi nào có thời gian , mang theo mèo của ngươi tới trụ sở chính chụp cái hình?"

《 Nhiệm Vụ Nguy Hiểm 》 đã quay chụp đến hậu kỳ, suất diễn của Lâm Hoặc không còn nhiều, hắn cùng Lưu Sưởng bàn bạc một chút, liền đi tham gia game show của Tôn Thanh .

Lúc trước Tôn Thanh đã nói đại khái hình thức của game show cho hắn, phát sóng trực tiếp 24 giờ , tổ chức một nhà hàng cho thú cưng , không chỉ muốn kiếm tiền, giới thiệu mỹ thực, còn phải hướng khách hàng truyền đạt tình yêu thương của người và thú cưng .

Đến nỗi khách mời là ai, Tôn Thanh chỉ nói kinh hỉ , chờ hắn đến hiện trường sẽ biết.

Cốc Tiểu Hoa vui mừng ghé vào trong khuỷu tay Lâm Hoặc ,cơ hội khó có được ,hưởng thụ một cách quang minh chính đại ra ngoài quay chụp.

Lâm Hoặc đối với khách mời hợp tác không quá để ý, nhưng là chờ hắn tới hiện trường quay chụp, nháy mắt trợn tròn mắt, cùng với nói là kinh hỉ chi bằng nói là kính sợ.

Một căn nhà hai tầng màu vàng nhạt, con đường đi vào xung quanh đều trồng những bông hoa nhỏ.

Phía trước có một tấm bảng gỗ, trên đó viết "Nhà hàng thú cưng".

Làm hắn khϊếp sợ chính là người đứng ở trong phòng.

Người nữ tóc ngắn mặc áo choàng màu sâc rực rỡ, dáng người hơi béo, tươi cười hiền từ, trên mặt có nếp nhăn cũng không thể nào che đẩy được vẻ đẹp khi còn trẻ.

Nàng hơi hơi khom lưng, đem lòng bàn tay phẩy một ít nước ở trên mặt chú chó lông vàng, chú chó lông vàng xoã tung

nháy mắt vui mừng chạy ba vòng, một đôi mắt đen như mực cao hứng.

Lâm Hoặc lập tức nhận ra thân phận người nữ.

Tuyên Chi Hoa, nữ diễn viên nổi danh từ lâu ở trong nước, về kỹ thuật diễn có rất nhiều giải thưởng lớn, rất nhiều năm trước liền tránh không xuất hiện ở trước màn ảnh .

Hắn thật sự không nghĩ tới Tôn Thanh cư nhiên có thể mời được đến khách quý như vậy.

Tuyên Chi Hoa bên người còn đứng một người thanh niên trẻ tuổi, không ngừng nói cái gì, trên vai hắn đậu một con vẹt lớn màu sắc rực rỡ, rất đẹp, mỏ chim lúc đóng lúc mở, không ngừng phụ hoạ lời hắn nói.

Lâm Hoặc cảm thấy kinh ngạc, Mã Quốc Phi,nam diễn viên hài có mấy năm kinh nghiệm, không chỉ có như thế, nghe nói hắn rất có ánh mắt trong giới thương nghiệp , trong vòng nổi danh tiểu phú hào giấu mặt.

"Chi Hoa tỷ, có người mới tới!" Mã Quốc Phi là người đầu tiên thấy Lâm Hoặc.

Chú vẹt trên vai hắn bay lên, bay ở trên đầu hắn vòng vòng, không ngừng dùng tiếng nói khàn khàn kêu: "Hoan nghênh quang lâm hoan nghênh quang lâm!"

Tuyên Chi Hoa còn chưa có phản ứng, chú chó vàng đã dẫn đầu chạy đi ra ngoài, nhảy dựng lên muốn đem anh vũ đập xuống .

Cốc Tiểu Hoa khóe miệng co rút, răng nanh nhỏ lộ ra : Này tiết mục nhưng quá náo nhiệt......

"Mao mao, không cần lộn xộn."

Tuyên Chi Hoa nhẹ nhàng nói một tiếng, lông vàng nháy mắt thành thật trở lại bên người nàng, đầu to làm nũng nhắm thẳng trên người nàng cọ.

Lâm Hoặc đã đi qua, hắn mím môi, nhìn lông vàng liếc mắt một cái, đem Cốc Tiểu Hoa ôm chặt, lễ phép nói: "Mã ca, Chi Hoa tỷ, ta là Lâm Hoặc, đây là Tiểu Hoa."

Mã Quốc Phi cùng Tuyên Chi Hoa đều là người thân thiện hơn nữa không có làm giá, cùng theo Lâm Hoặc tự giới thiệu.

Lâm Hoặc thế mới biết kia chim vẹt kêu Kim Cương, dựa theo chủng loại lấy tên, kia lông vàng kêu Mao Mao......

Hắn nhìn Cốc Tiểu Hoa liếc mắt một cái, nhỏ giọng nói: "Vẫn là ta tương đối dụng tâm đặt tên."

Cốc Tiểu Hoa: Hoàn toàn không phát hiện ra, thật không dám giấu giếm, Cốc Tiểu Hoa cái tên này, vẫn là cha mẹ nàng mơ màng hồ đồ lấy ......

"Tiểu Lâm , ta biết ngươi, khoảng thời gian trước liên tục lên hot search, ha ha ha, Đổng tổng cũng cùng ta nói rồi, nhà ngươi mèo thật thần kỳ."

Mã Quốc Phi cười nói.

Lâm Hoặc sửng sốt một chút.

Tuyên Chi Hoa nghe được Đổng tổng, nhìn Mã Quốc Phi liếc mắt một cái, nàng chỉ chỉ nhà ở bên cạnh một bộ bàn ghế gỗ, cười nói: "Còn có ba người không tới, Tiểu Lâm ,Tiểu Mã qua bên này ngồi, chúng ta một bên nghỉ ngơi một bên chờ, nghe nói hiện tại liền tính chính thức quay chụp."

"Hiện tại liền bắt đầu?"

Lâm Hoặc nhìn xung quanh, lúc này mới phát hiện thật nhiều cameras đã khởi động.

Không nghĩ tới này tiết mục thật đúng là phát sóng trực tiếp 24 giờ, liền cái thời gian dư đều không cho.

"Đúng đúng đúng, Chi Hoa tỷ nói đúng." Mã Quốc Phi lập tức phản ứng lại chính mình lắm miệng, hắn hắc hắc cười hai tiếng, lôi kéo Lâm Hoặc ngồi xuống.

Cốc Tiểu Hoa bị Lâm Hoặc đặt ở trên đùi, ánh mặt trời vừa lúc, có chút mệt rã rời.

Ai biết lông vàng đột nhiên nhảy nhót chạy tới, duỗi đầu lưỡi một bên thở dốc một bên quan sát nàng.

Nàng toàn bộ thân thể còn không bằng một cái đầu bự của chú chó, tự nhiên cảm nhận được cảm giác áp bách, theo bản năng hướng Lâm Hoặc trong lòng ngực rụt rụt.

Cái này cũng chưa tính, chú vẹt Kim Cương sấn tới lúc nàng không chú ý, cư nhiên từ không trung lao xuống dưới, mổ một chút hình dạng hoa văn sau lưng nàng , tự nói tự xướng: "Hoa dại bên đường đậu trên lưng ngươi!"

"Kim Cương!" Mã Quốc Phi quát lớn một tiếng.

Chim vẹt phành phạch cánh đứng ở trên đầu lông vàng, nghiêng đầu kêu lên: "Ngoan!"

Cốc Tiểu Hoa buồn ngủ , phía sau lưng thật ra không đau nhưng hơi ngứa , nàng giận, hận không thể đi lên cho nó một móng vuốt.

Lâm Hoặc chạy nhanh đem nàng bế lên nhìn, đau lòng qua lại kiểm tra, phát hiện không có sự tình mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Tiểu Lâm ngươi đừng để ý, Kim Cương có tính con nít, nhưng sẽ không thương tổn động vật nhỏ."

Mã Quốc Phi nói xin lỗi.

Chim vẹt trừng mắt bằng đôi mắt nhỏ của mình, không hề có thành ý nói: "Thực xin lỗi thực xin lỗi."